Trang

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012

Bí quyết kinh doanh của “vua chuối”

picture

Bạn bè và đối thủ của Samuel Zemurray đều gọi ông là Sam “vua chuối”. Sam đã khởi nghiệp từ buôn chuối chín, thứ làm nản lòng các thương nhân hoa quả cỡ bự vì chuối chín dễ dàng trở thành món hàng đổ đi nếu bán không kịp.

Với nguyên tắc “một đốm, chuối sắp chín; hai đốm, chuối đã chín”, các nhà buôn chuối bỏ hàng đống chuối chín khổng lồ tại cảng. Ở đó, đống chuối chỉ có nước chờ thối rữa hoặc bị đẩy xuống biển.

Vào khoảng năm 1895, Sam, một người Nga nhập cư trẻ tuổi, đã lần đầu nhìn thấy đống chuối chín bị bỏ ở cảng Mobile, bang Alabama. Và ông đã tìm thấy cho mình một cơ hội. Đối với một người lớn lên trong một trang trại lúa mì tồi tàn ở Bessarabia, đống chuối chín này đúng là một đống của. Đem chuối này đi bán, đến tới năm 1903, ông đã trở thành một “ông trùm” cỡ nhỏ, với tài sản 100.000 USD trong nhà băng. 

Kể từ đó, Sam bắt đầu buôn cả chuối ương lẫn chuối chín. Vào năm 1909, ông tới Honduras, bỏ tiền mua và cho phát quang một diện tích rừng nguyên sinh lớn để trồng chuối. Sau đó, ông dùng một đội lính đánh thuê từ New Orleans lật đổ chính phủ Honduras và thành lập một chính phủ mới thân thiện với ông hơn. Sam thành lập một công ty chuối chất lượng cao tại đây và cuối cùng đã thâu tóm được một hãng hoa quả lớn có tên United Fruit vào tháng 12/1932. Cho tới khi qua đời vào năm 1961 trong dinh thự tư nhân lớn nhất ở New Orleans, Sam đã trải qua những công việc bao gồm một thợ vận chuyển, một người chăn bò, một nông dân, một thương nhân, một nhà hoạt động chính trị, một nhà cách mạng, một nhà từ thiện, và một giám đốc điều hành (CEO).

Nhìn lại cuộc đời và sự nghiệp kinh doanh của Sam “vua chuối”, tờ Wall Street Journal đã rút ra một số bài học đã đưa ông tới “mỏ vàng” từ đống chuối sắp thối rữa. 

1. Tự mình xem xét mọi việc

Khi Sam quyết định trở thành một chủ trang trại chuối ở Honduras, ông đã chuyển tới sống trong rừng. Ông tự tay trồng chuối, đi xem từng vị trí trên cánh đồng chuối và xếp chuối lên thuyền. Ông tin rằng, đây là lợi thế lớn của ông so với các sếp của United Fruit, hãng chuối lớn nhất ở thời đó mà ông đang cạnh tranh. United Fruit lớn hơn công ty của Sam, nhưng được điều hành từ một văn phòng ở tận Boston. Sam thì khác, ông gắn với cánh đồng chuối, hiểu các công nhân của mình đang nghĩ gì, tin gì và sợ hãi điều gì. 

2. Đừng tìm cách phức tạp hóa vấn đề

Vào cuối những năm 1920, United Fruit và công ty của Sam cạnh tranh nhau để giành quyền mua một mảnh đất màu mỡ nằm giữa biên giới Honduras và Guatemala. Mảnh đất này có hai chủ sở hữu, một ở Honduras và một ở Guatemala. Trong khi United Fruit thuê luật sư, tiến hành điều tra nhằm xác định xem đâu là chủ sở hữu thực sự của mảnh đất, thì Sam làm rất đơn giản: ông mua mảnh đất hai lần, mỗi lần từ một chủ sở hữu. Một vấn đề đơn giản nên được giải quyết đơn giản.

3. Không nên tin vào các chuyên gia 

Vào thập niên 1930, United Fruit khốn đốn vì Đại suy thoái, với giá cổ phiếu giảm từ 100 USD/cổ phiếu xuống còn hơn 10 USD/cổ phiếu. Trong nỗ lực tìm kiếm một kế hoạch nhằm thay đổi cục diện tình hình, lãnh đạo của hãng này tham vấn các chuyên gia và nhà kinh tế, rồi nghiên cứu các báo cáo. Sam lúc này đã là cổ đông lớn nhất của United Fruit và cũng muốn có câu trả lời cho những vấn đề tương tự, nhưng thay vì hỏi chuyên gia, ông đi tới tận bến tàu của New Orleans, tìm hiểu tình hình thông qua các thuyền trưởng và các nhà buôn hoa quả. Đó là những người hiểu tình hình thực tế.

Sam đã phát hiện ra nhiều điều. Chẳng hạn, các thuyền trưởng chở chuối đã được yêu cầu đi qua Vịnh Mexico với tốc độ chỉ bằng một nửa nhằm tiết kiệm nhiên liệu. Ông cũng được biết, trong thời gian mấy ngày kéo dài thêm trên biển đó, một phần lớn lượng chuối trên tàu chuyển từ ương sang chín. Một trong những mệnh lệnh đầu tiên của Sam khi ông tiếp quản United Fruit vào năm 1932 là không được giảm tốc độ và giảm quãng đường đi lòng vòng. Trong vòng 6 tháng sau đó, giá cổ phiếu của United Fruit đã phục hồi liên tục và đạt mức 50 USD/cổ phiếu.

4. Tiền mất có thể kiếm lại được, nhưng uy tín thì một đi không trở lại

Trong giai đoạn đầu sự nghiệp, Sam hợp tác với United Fruit. Công ty lớn này hứa sẽ hỗ trợ tài chính và giúp Sam phân phối sản phẩm. Đổi lại, Sam cho họ sử dụng các con tàu chở hàng của ông. Một năm nọ, khi công nhân trồng chuối ở Nicaragua đình công và phong tỏa các dòng sông ở nước này, United Fruit đã phá vỡ thế phong tỏa này bằng các con tàu của Sam. Do logo công ty của Sam được in bằng chữ lớn ở thành tàu, nên Sam đã trở thành cái tên bị căm ghét ở Nicaragua. Đó là một trong những chuyện khiến Sam quyết định “giải tán” mối quan hệ đối tác với United Fruit, cho dù ông đã phụ thuộc khá nhiều vào nguồn tài chính của công ty này. Với Sam, một người không kiểm soát được tên tuổi và hình ảnh của mình sẽ chẳng có thứ gì.

5. Nếu bị hoài nghi, hãy làm việc gì đó

Khi Sam tiếp quản United Fruit vào năm 1932, công ty này sắp sửa sụp đổ đến nơi. Giá cổ phiếu của United Fruit khi đó đang hướng về mốc 0 USD, nhưng công nhân giỏi nhất thì bỏ đi. Ngay khi tiếp quản công ty, Sam đã ngay lập tức thực hiện những chuyến đi con thoi giữa Trung và Nam Mỹ, gặp gỡ công nhân trên các cánh đồng chuối và thăm dò ý kiến của họ. Ông hiểu rằng, các công nhân làm việc trên cánh đồng chuối cần phải biết là đang có một người quản lý họ. Nếu họ biết những gì mà ông đang làm, thì họ sẽ theo ông tới bất kỳ đâu.

Wall Street Journal kết luận, những bí quyết kinh doanh của của Sam “vua chuối” có thể gói gọn lại trong một câu nói: Quyền lực đến từ tri thức, thông tin và kinh nghiệm. Những điều này gắn với thực tế như cây chuối mọc lên từ mặt đất. Nếu tách rời thực tế, thì bạn sẽ thất bại.

Carlos Slim - người giàu nhất hành tinh năm 2010

Carlos Slim Helú (sinh ngày 28 tháng 1, 1940 ti Thành ph Mexico) là nhà thương nhân Mexico. Theo xếp hng ca Forbes năm 2010, ông là người giàu nht thế gii, vi tài sn 53,5 t đô la M, so vi người giàu nhì là Bill Gates vi tài sn 53 t đô la M.
                                  Hiểu thêm về Carlos Slim - người giàu nhất hành tinh năm 2010

Carlos Slim Helu chi phối toàn bộ hệ thống viễn thông của Mexico. Thế nhưng ông không bị nhìn nhận như một ông trùm ghê gớm, đầy quyền lực của đất nước này, mặc dù ảnh hưởng của ông là rất lớn. 

Không chỉ giới trẻ mà cả các tầng lớp người dân khác nhìn nhận Carlos Slim là hình ảnh, thần tượng của họ. Năm 2006, Helu đã thu về 19 tỷ USD, mức thu nhập hàng năm lớn nhất mà một tỷ phú kiếm được trong 10 năm qua. 

Gốc gác


Carlos Slim Helu thực ra không phải là người Mexico chính gốc. Ông có gốc từ châu Á. Cha ông, một di dân gốc Lebanon đã đến Mexico City và đầu tư bất động sản thời Cách mạng 1910. Carlos Slim sinh năm 1940 và lớn lên trong khu phố của những người dân nước ngoài tại Thành phố Mexico.
 
Thiên bẩm kinh doanh

Slim "máu" buôn bán từ nhỏ. Cậu nhớ rất giỏi giá cả của mọi thứ, mới đến tuổi đi học đã thích mặc cả, đổi chác và mua bán để kiếm tiền. Các thành viên của gia đình nhớ lại chuyện cậu đã bán lại cho các anh trai khi cái kẹo, khi thỏi socola mà cậu dành dụm chưa ăn. Rồi cậu mua bán lại đồ chơi, đồ dùng với lũ bạn,bằng tuổi cậu cũng có mà lớn hơn cậu cũng không hiếm gì.
Năm 15 tuổi, khi vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường Carlos Slim đã có 5.523 peso. Carlos Slim Helu mua được 44 cổ phiếu của ngân hàng Banamex, ngân hàng lớn nhất của Mexico lúc đó. Năm 17 tuổi, khi vừa tốt nghiệp phổ thông, cậu đã có 31.900,26 peso. Cậu tự nhận mình có một cảm nhận rất đặc biệt với những con số và có thể nhớ chúng cực kì chính xác .
Trong một lần họp đại hội cổ đông, Carlos Slim Helu, khi ấy hãy còn là một anh chàng trẻ tuổi đang sở hữu một số lượng rất nhỏ cổ phần,đã làm mọi người ngẩn người vì thán phục khi nhắc lại vanh vách các số liệu quyết toán một cách chính xác đến tận con số... phần nghìn.
Carlos Slim kinh doanh tổng hợp từ A đến Z

Công ty thương mại La Estrella del Oriente của cha con Carlos Slim kinh doanh tổng hợp từ A đến Z, từ sách báo, quần áo, xà phòng, mỹ phẩm, hay thuốc lá, rượu. Dần dà, cả một hệ thống cửa hàng thương mại đã hình thành. Ở tất cả các khu vực trung tâm mua bán sầm uất quan trọng nhất trong thành phố Mexico đều có các cửa hàng của Carlos Slim. Kế đó là sự ra đời và phát triển chóng mặt chuỗi nhà hàng Sanborns - hệ thống nhà hàng cao cấp lớn nhất Mexico và có mặt tại hầu hết thành phố lớn.

Chiến lược miễn phí gây sốc

Dẫu thành công là vậy, nhưng tới năm 1990 Carlos Slim mới chỉ được biết đến ở trong nước Mexico là chính. Chỉ đến khi trở thành ông chủ của tập đoàn viễn thông Telmex lớn nhất châu Mỹ Latinh thì Carlos Slim mới tạo ra được tiếng tăm toàn cầu. Chính nhờ Telmex mà ông mới trở thành một trong những tỉ phú giàu nhất thế giới. Năm 1990, Nhà nước Mexico quyết định tư nhân hóa công ty điện thoại và viễn thông quốc gia. Chẳng phải là một chuyên gia kỹ thuật - thậm chí ông còn không biết tiếng Anh và cũng chẳng xài được máy tính, nhưng Carlos Slim đã gom hết vốn liếng của mình để lao vào đấu thầu.
Với 1,7 tỷ USD, Carlos Slim đã mua gần như toàn bộ số cổ phiếu của tập đoàn này.Cách nay 14 năm, khi mua 1 cổ phiếu của Telmex, Carlos Slim chỉ bỏ ra có 0,8 cent. Còn giờ, giá cổ phiếu của Telmex trên thị trường chứng khoán là 34 USD. Vào thời điểm hiện tại, giá trị cả tập đoàn được các công ty kiểm toán độc lập định giá là từ 10 cho đến 12 tỷ USD.
Texmex là một trong những tập đoàn viễn thông đầu tiên trên thế giới có ngay dịch vụ Internet ADSL phục vụ khách hàng. Kề ngay sau những chiến dịch quảng cáo rầm rộ, Carlos Slim tiếp tục làm các đối thủ cạnh tranh giật nẩy người khi ông tuyên bố cung cấp miễn phí Internet cho thanh thiếu niên.

Tầm nhìn chiến lược và các thương vụ bộn bạc


Mặc dù Mexico còn xa mới là một nước công nghiệp phát triển nhưng Carlos Slim đã đoán trước được sự giảm sút của mạng điện thoại dây truyền thống,thế vào đó sẽ là thời của điện thoại di động. Năm 2000, mới chỉ có các công ty nước ngoài từ Mỹ và châu Âu hoạt động tại Mỹ Latinh. Công ty America Movil của Carlos Slim là công ty nội duy nhất có thể cạnh tranh được. Thế rồi,"trùm" về thị phần là Telefonica của Tây Ban Nha đột nhiên bị cạnh tranh dữ dội. Đến cuối năm 2003, America Movil đã đạt số khách hàng là 40,4 triệu, đã chạm tới tương quan xấp xỉ về số lượng khách hàng 40,6 triệu của nhà cung cấp đến từ Tây Ban Nha này.
Tin học, viễn thông là lĩnh vực kinh doanh có tính toàn cầu, Carlos Slim Helu biết điều đó,dù vẫn xin nhắc lại là hầu như ông không hiểu gì về kiến thức tin học cả!!! Ông tìm cách vươn ra các thị trường quốc tế,thoạt đầu là thị trường Mỹ Latinh. Năm 2003, Carlos Slim mua đứt tập đoàn điện thoại di động Bell South tại São Paulo của Brasil chỉ với "nhõn" 625 triệu USD.
Hiện nay Carlos Slim cũng đang nắm cổ phần chi phối tập đoàn viễn thông lớn nhất của Brasil là Embratel Participa. Tập đoàn viễn thông Mỹ MCI đã phải bán số cổ phần mà MCI đang nắm giữ cho Texmex sau khi tập đoàn viễn thông của Carlos Slim đã thắng trong đợt đấu thầu công khai. Phi vụ này ngốn của Slim không dưới 360 triệu.

 
carlos slim tỷ phú giàu nhất thế giới  mexico


Đóng góp cho xã hội

Đó không chỉ là số tiền thuế rất lớn nộp ngân sách cũng như hàng chục nghìn việc làm tại một đất nước có tỉ lệ thất nghiệp khá cao này,Carlos Slim Helu còn thành lập ra khá nhiều các quĩ tài trợ và quĩ từ thiện.
Trong năm 2003, hai quỹ học bổng của ông đã cấp 20.000 suất cho sinh viên. Quỹ hỗ trợ trẻ em mang tên ông đã giúp trên 5.000 trẻ em phạm pháp có cơ hội trở lại cuộc sống bình thường. Hơn 11.000 ca mổ cho trẻ em đã nhận được sự hỗ trợ kinh phí từ quỹ từ thiện của ông. Ông cũng chi 50 triệu USD để tu sửa lại 34 toà nhà cổ tại trung tâm tài chính cũ của Mexico City, nơi được UNESCO công nhận là di sản văn hoá thế giới.
Đời tư

Không hãnh tiến và khoe khoang, mà ngược lại, Carlos Slim sống giản dị và bình dị quá mức bình thường. Phòng làm việc của ông được bố trí không khác gì của một nhân viên bình thường nhất. Một ngày ông làm việc tới 14 tiếng, lắm lúc quên bẵng cả ăn. Các nhân viên thuật lại rằng đôi lúc, họ có cảm giác Carlos Slim chỉ sống bằng những điếu xì gà luôn đỏ lửa trên môi.

Ảnh hưởng tới chính trường

Quan hệ chính trường cũng là yếu tố giúp Slim thuận lợi trong làm ăn. Nhiều người tin rằng cú đột phá lớn nhất với Slim là sự thăng tiến quyền lực năm 1988 của Tổng thống Carlos Salinas, người từng tốt nghiệp Đại học Harvard và có khuynh hướng kỹ trị nhằm hiện đại hóa đất nước. Hai người từng thiết lập quan hệ bằng hữu giữa thập niên 1980. Thời Salinas, hàng trăm công ty nhà nước được tư nhân hóa trong đó có Telmex năm 1990. 

Tiến trình tư nhân hóa không chỉ có lợi riêng với Carlos Slim mà với doanh nghiệp Mexico nói chung. Năm 1991, Mexico chỉ có 2 tỉ phú lọt vào danh sách Forbes; đến trước năm 1994, giai đoạn cuối nhiệm kỳ Salinas, danh sách trên có 24 người và người giàu nhất là Slim. Và trong khi Mỹ phá thế độc quyền nhà nước bằng cách chia nhỏ và biến thành những công ty tư cạnh tranh với nhau, Mexico lại bê nguyên bản độc quyền nhà nước thành độc quyền tư nhân. Đó là lý do Telmex được hưởng ưu tiên trong kinh doanh điện thoại. 

Năm 1995, công ty điện thoại đường dài Avantel chi khoảng 1 tỉ USD để xây dựng mạng mới nhưng sau đó bắt đầu gặp khó khăn khi kết nối với hệ thống của Telmex. Một năm sau, sau nhiều thương lượng, Telmex bắt đầu mở cổng kết nối cho Avantel nhưng Avantel phải trả 0.7 USD cho mỗi USD mà họ kiếm được cho tập đoàn của Slim! Khi Avantel "rủ" Telmex ra tòa với tội độc quyền, tập đoàn của Slim phản ứng bằng cách yêu cầu tòa ra trái bắt Luis Mancera (luật sư hàng đầu Mexico làm cho Avantel)! Cuối cùng, năm 2001, Avantel mếu máo vỡ nợ và hầu hết tài sản công ty Slim đã mua lại rồi bán kiếm lời... 

Một lần nữa, quan hệ chính trường đã đem lại thuận lợi cho Telmex. Khi đắc cử Tổng thống năm 2000, Vicente Fox đã chọn viên chức Telmex, Pedro Cerisola, vào ghế bộ trưởng thông tin-giao thông. Quan hệ chính trị cũng giúp Slim dễ mở rộng thị trường. Hãng điện thoại di động América Móvil của ông hiện có 124 triệu khách hàng, hoạt động tại hơn 12 nước Mỹ Latinh. Trong nước, Slim lập tập trung vào công nghiệp dựa vào hợp đồng chính phủ. Công ty xây dựng mới thành lập của ông, Ideal SAB, hiện đấu thầu xây dựng vài trong số công trình xa lộ lớn nhất Mexico. Công ty dịch vụ dầu khí của ông hiện đang xây dàn khoan lớn nhất Mexico. 

Vương quốc Carlos Slim tại Mexico rộng đến mức công ty nước ngoài không thể làm ăn nếu phớt lờ Slim. Năm 2005, công ty hỏa xa Union Pacific (Mỹ) cùng Hutchison Port Holdings (nhà đầu tư cầu cảng hàng đầu thế giới, quản lý 5 trong 7 cảng container lớn nhất thế giới, xử lý 13% lưu lượng container thế giới; thuộc tập đoàn Hutchison Whampoa, tức Hòa Ký Hoàng Bộ, của Hồng Kông) cùng hợp tác đấu thầu công trình 6 tỉ USD xây cảng và hỏa xa tại Baja California (bang cực Bắc Mexico). Tuy nhiên, dự án bất thành, khi Slim thuyết phục thống đốc Baja California không giao công trình cho công ty nước ngoài.

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

5 bài học từ Abraham Lincoln

"Đừng cảm thấy tiếc vì bụi hoa hồng có gai mà hãy vui vì trong bụi gai có hoa hồng..."

Tổng thống thứ 16 của Mỹ được suy tôn là 'Người giải phóng vĩ đại' bởi những tư tưởng của ông đã giúp rất nhiều người chiến thắng chính mình.
1. Chuẩn bị là một quá trình quan trọng

"Nếu cho tôi 6 giờ để chặt một cái cây, tôi sẽ dành 4 tiếng để mài rìu".
Khi làm bất cứ một việc gì, quá trình chuẩn bị đóng vai trò rất quan trọng, quyết định kết quả thành - bại. Trong tình yêu cũng vậy, để mối quan hệ luôn bền vững, bạn phải chuẩn bị đầy đủ cả yếu tố tinh thần lẫn vật chất. Yếu tố tinh thần là sự mở rộng tấm lòng, sẵn sàng đón nhận và vun vén cho tình yêu, các kỹ nằng giao tiếp ứng xử... Tuy không nên đặt yếu tố vật chất lên vị trí hàng đầu nhưng "có thực mới vực được đạo", với một cái bụng sôi, người ta khó lòng hào hứng nói về yêu đương.

2. Hối hả để không đánh mất thời cơ

"Một số điều có thể đến với những người chỉ chờ đợi. Nhưng một số điều quý giá khác chỉ dành cho những người hối hả và quyết đoán".
Vẫn biết "chậm mà chắc" thì tốt hơn "nhanh nhẩu đoảng" nhưng trong một số hoàn cảnh, bạn cần phải hối hả, nhanh chóng để đến với mục tiêu của mình. Sẽ tốt hơn nếu bạn có động lực cần thiết để chạy và đưa ra quyết định thật nhanh. Theo Lincoln, những điều tốt nhất trong cuộc sống chỉ đến với những người năng động tìm kiếm.

3. Tự tin có thể làm điều vĩ đại
"Hãy nhìn vào những người đạt được thành công lớn. Đó là bằng chứng cho thấy tất cả mọi người đều có thể làm được như thế".
Đừng bao giờ đánh giá thấp khả năng của mình. Sự tự ti xuất phát từ chính bên trong con người bạn là kẻ huỷ diệt đáng sợ của tài năng. Ngay cả khi trước mặt bạn là một "tượng đài" thì không có nghĩa bạn trở nên nhỏ bé mà đó có thể là hình ảnh của chính bạn sau này.

4. Hãy sống thật ý nghĩa

"Cuộc sống không nằm trong số năm bạn đã sống mà đó là những gì bạn đã làm suốt thời gian tồn tại".
Lincoln là Tổng thống đầu tiên bị ám sát trong nhiệm kỳ của mình. Nhưng những gì mà ông đã làm có ảnh hưởng sâu sắc đến toàn bộ thế giới. Vì vậy, đừng nằm dài đến năm tháng trôi đi mà hãy cố gắng làm thật nhiều điều ý nghĩa cho bản thân và cuộc sống.

5. Nhìn vào mặt tươi sáng của vấn đề

"Đừng cảm thấy tiếc vì bụi hoa hồng có gai mà hãy vui vì trong bụi gai có hoa hồng".
Có một điều rất lạ nhưng lại thường xảy ra với hầu hết mọi người. Đó là khi có một chuyện không hay xảy ra, người ta chỉ mất vài giây để liệt kê đủ điều không hay nhưng lại mất vài giờ, thậm chí vài ngày để tìm thấy một điểm sáng. Đôi khi, tình hình trở nên bi đát không phải vì bản chất thực của nó mà vì thái độ bi quan đã khiến bạn tối tăm mặt mũi, không thể nghĩ được gì cả.
                                                                                              Kha Di

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

Siêu tỷ phú Lý Gia Thành

[Hình: li%20ka-shing.jpg]

Với khối tài sản trị giá 26,5 tỷ USD, năm 2008, Lý Gia Thành có tên ở vị trí thứ 11 trong bảng xếp hạng “Những người giàu nhất thế giới” của Forbes. Trước đó, năm 2001, ông được Tạp chí Asiaweek bầu chọn là nhân vật quyền lực nhất châu Á. Năm 2006, tại Singapo, Tạp chí Forbes trao tặng ông giải thưởng “Thành tựu trọn đời”, đây là giải thưởng tôn vinh những nhà kinh doanh xuất sắc có và cống hiến cả đời cho ngành kinh doanh.

82 tuổi, Lý Gia Thành vẫn đang là Chủ tịch HĐQT của hai tập đoàn lớn là Hòa Ký Hoàng Phố và Trường Giang Thực Nghiệm. Đã ở vào cái tuổi xưa nay hiếm, ông vẫn khao khát được cống hiến hết sức mình như thời còn trai trẻ.

Kinh doanh khi chưa tốt nghiệp trung học

Trên thế giới có khá nhiều tỷ phú học hành dang dở, họ chưa học hết đại học, thậm chí chưa tốt nghiệp trung học, nhưng lại rất nổi tiếng với những chiến lược kinh doanh được hàng tỷ người ngưỡng mộ. Ở Mỹ, Bill Gates – người sáng lập Microsoft Bill Gates chính là cái tên nổi bật.

Ở Pháp, Francois Pinault – người sáng lập ra PPR (tập đoàn chuyên kinh doanh hàng xa xỉ, sở hữu những nhãn hiệu như Gucci, Stella Mc Cartney...), có khối tài sản hơn 20 tỷ USD cũng chưa tốt nghiệp trung học.
Ở Tây Ban Nha, Amancio Ortega cũng bỏ học từ năm 14 tuổi, nhưng đã trở thành Chủ tịch Tập đoàn Inditex, hãng sản xuất quần áo lớn nhất thế giới với gần 4000 cửa hàng tại hơn 70 quốc gia, có giá trị ước tính khoảng hơn 20 tỷ USD. Tại Hồng Kông, cái tên nổi bật nhất chính là Lý Gia Thành, với khối tài sản hơn 20 tỷ USD. Ông bắt đầu kinh doanh khi chưa tốt nghiệp trung học.

“Siêu tỷ phú” là biệt danh mà những người ngưỡng mộ nói về Lý Gia Thành, đủ để những ai mới chỉ nghe tên ông lần đầu cũng phải ngả mũ thán phục. Cuộc đời và sự nghiệp của ông giống như một cuốn phim dài tập chưa có hồi kết, nhưng bất kỳ ai yêu thích kinh doanh đều mong nó sẽ còn dài mãi, bởi mỗi tập phim vị tỷ phú Hồng Kông lại mang đến những điều bất ngờ thú vị - không chỉ là những dự án bạc tỷ mà còn có cả triết lý kinh doanh đầy xúc cảm.

Dù hai tập đoàn của Lý Gia Thành luôn chiếm tới hơn 10% giá trị thị trường chứng khoán Hồng Kông và có mặt ở hơn 50 quốc gia, nhưng tiền bạc dường như không còn là mối quan tâm lớn nhất với ông. Lịch làm việc hàng ngày của vị tỷ phú họ Lý lúc nào cũng kín tới mức… “một con kiến cũng không chui lọt”.

Có lẽ phải tới quá nửa số thời gian ông dành cho những chuyến công tác, liên tục bay từ nước này qua nước khác và ở bất cứ đâu, người ta cũng thấy ông cười rất hóm hỉnh. Như một hiệu ứng dây truyền được hình thành gần hai chục năm qua, Lý Gia Thành đi đến đâu và đầu tư vào ngành nào cũng thu được kết quả khả quan và mở ra nhiều cơ hội cho các doanh nhân bản địa.

Lý Gia Thành chính là sự kết hợp tuyệt vời giữa khả năng phân tích thị trường nhạy bén của phương Tây và cách giao dịch mềm dẻo nhưng chắc chắn của phương Đông. Ông cũng nổi tiếng vì sự giản dị, trung thực và thẳng thắn, cẩn trọng nhưng cũng liều lĩnh, thông minh và đầy tham vọng.

Nhiều người từng nhận định về nhà tỷ phú này như một nhân vật chỉ có trong chuyện cổ tích, bởi những đóng góp quá lớn lao trong nghiệp kinh doanh của ông không chỉ đưa thương mại Hồng Kông gắn kết với thế giới, mà trên hết đó còn là bài học về sự cần cù, khát vọng sống, ý chí vươn tới thành công. Và sự xuất sắc của Lý Gia Thành còn được các thế hệ sinh viên kinh tế Đại học Harvard nghiên cứu.

Bốn bí quyết trở thành tỷ phú “siêu nhân”

Lý Gia Thành sinh ra trong một gia đình nhà Nho ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Năm 1941, do ảnh hưởng từ cuộc kháng chiến chống Nhật, ông cùng cha mẹ và hai em đến định cư tại Hồng Kông.

Nhưng thật trớ trêu, cũng vào năm đó, cuộc chiến Thái Bình Dương bùng nổ, nó khiến cho thị trường Hồng Kông tụt dốc thảm hại và những gia đình nhập cư nghèo khổ phải chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Vào đúng cái lúc khó khăn nhất, cha ông bệnh nặng, đến mùa đông năm 1943 thì qua đời. Vậy là gánh nặng áo cơm dồn lên vai người con cả, không còn cách nào khác, Lý Gia Thành đành phải bỏ học để bươn trải – năm đó ông mới 15 tuổi.

Ông bắt đầu với việc học nghề để trở thành công nhân trong tiệm đồng hồ, sau đó vào làm công trong xưởng sản xuất đồ nhựa. Lý Gia Thành làm việc rất chăm chỉ và thật thà, chính điều đó đã giúp ông được tín nhiệm với vị trí giám đốc xưởng sản xuất đồ nhựa khi 20 tuổi.

[Hình: lygiathanh.jpg]

Hai năm sau, Lý Gia Thành lập một xưởng sản xuất nhựa cho riêng mình, đặt tên là Trường Giang, đó cũng là tiền đề cho sự ra đời của Công ty Trường Giang 7 năm sau đó, chuyên sản xuất đồ chơi, hoa nhựa… Năm 30 tuổi, Lý Gia Thành từng bước thử sức trong ngành kinh doanh bất động sản và ra đời hai tòa nhà công nghiệp tầm cỡ khu vực chỉ hai năm sau đó.

Những năm tiếp theo, ông không ngừng mở rộng quy mô để Trường Giang Thực Nghiệp từng bước trở thành một trong 10 tập đoàn hùng mạnh nhất Hồng Kông và có sức ảnh hưởng rất lớn trên thị trường chứng khoán thế giới. Cũng trong giai đoạn này, ông đã gây dựng nên Tập đoàn Hòa Ký Hoàng Phố, chuyên đầu tư vào các lĩnh vực tàu biển, bất động sản, năng lượng, xây dựng…

Lý Gia Thành chia sẻ, để đạt đến thành công của ngày hôm nay, ông đã phải dành rất nhiều tâm huyết để sáng tạo nên triết lý kinh doanh cho riêng mình, với bốn tư tưởng chính:

* Lấy tư tưởng của người theo đạo Nho để quản lý doanh nghiệp;
* Lấy lòng từ thiện của người theo đạo Phật để đối xử với nhân tài;
* Lấy trạng thái tâm lý ổn định để phát triển sự nghiệp;
* Lấy tâm hồn gần gũi đối xử với đối thủ.

Lý Gia Thành cho rằng: “Chỉ khi nào bản thân nhận thức rõ việc kiếm tiền không phải là chuyện dễ, lúc đó chúng ta mới trở thành một người có trí tuệ, mới thực sự thành công trong lao động. Danh lợi không phải là điều quan trọng nhất; làm kinh tế không có chữ tín sẽ không thành; sống lương thiện mới là nguồn tài nguyên dồi dào; bền bỉ là pháp bảo của giàu sang…”.

Sáu năng lực nổi trội của Lý Gia Thành

1. Nắm bắt cơ hội: Doanh nghiệp có phát triển được hay không liên quan trực tiếp đến việc bạn có nắm bắt được cơ hội hay không? Vì vậy, bạn phải nắm được mọi thông tin mới và chính xác nhất về lĩnh vực đang quan tâm, đồng thời phải quyết đoạn khi thời cơ đến.

2. Biết mình biết người: Trước khi đưa ra bất cứ một quyết định nào đều phải cân nhắc đến điều kiện của doanh nghiệp, điểm mạnh điểm yếu của đối thủ, sau đó chọn phân khúc thị trường phù hợp.

3. Thể hiện tầm nhìn: Đích đến cuối cùng của tri thức là rèn luyện tầm nhìn, tăng cường khả năng phán đoán. Có rất nhiều người hành sự theo cảm giác, nhưng điều đó rất nguy hiểm. Xã hội luôn chuyển động, vì vậy cần phải có tầm nhìn chuẩn xác, những người không chịu thay đổi thường chờ vào vận may, ngược lại những ai nắm được thời cuộc mới có thể tạo ra cơ hội. Vận may chỉ đến với những ai nhiệt tâm và dám chấp nhận thử thách khó khăn.

4. Xác định tọa độ: Chúng ta sinh ra trong niên đại có nhiều cái mới, gặp nhiều thách thức, lấy tập đoàn Hòa Ký làm ví dụ, mạng lưới tập đoàn bao phủ 41 quốc gia, vì vậy cần phải điều chỉnh cơ cấu công ty và văn hóa doanh nghiệp đáp ứng kỳ vọng và lòng mong mỏi của các đồng nghiệp đến từ nhiều quốc gia khác nhau.

5. Tìm chỗ đứng phù hợp: Năm 1979 khi chúng tôi mua về tập đoàn Hòa Ký, điều đầu tiên cần làm là tìm ra hướng đi phù hợp cho quá trình phát triển của công ty, đảm bảo bước đi của ngày hôm nay sẽ không trở thành gánh nặng của ngày mai.

6. Kiên trì bền bỉ: Thị trường biến động do rất nhiều nhân tố phức tạp và để thành công thì không có một công thức tuyệt đối nào cả, nhưng thất bại thì đều có quy luật của nó, tìm ra nguyên nhân gây thất bại chính là manh nha của thành công.

                                                                                                                          Theo Vietchinabusiness.vn

Larry Ellison - Tỷ phú vượt lên số phận

[Hình: ellison2.jpg]

Joseph Lawrence Larry Ellison (17/8/1944) là đồng sáng lập và CEO của Oracle, một công ty phần mềm doanh nghiệp lớn.

Trải qua nhiều thăng trầm trong sự nghiệp, ông vươn lên xếp thứ tư trong bảng danh sách các tỷ phú giàu nhất thế giới theo bình chọn của Forbes (tính đến 11/3/2009) và là tỷ phú giàu thứ ba của Mỹ với tài sản ước tính khoảng 22,5 tỉ USD.

Chính cuộc sống thiếu thốn tình cảm ruột thịt đã đưa ông đến với ngành công nghệ ngay từ thiếu thời. Điều mà sau này ông gọi là “cái duyên” với nghề. Và cũng chính cuộc sống phải tự lập từ nhỏ cũng đã giúp ông biết cách vượt qua khó khăn để đạt được những thành công như ngày hôm nay.

Bén duyên với công nghệ phần mềm

Larry Ellison sinh ra ở The Bronx, New York. Theo yêu cầu của mẹ mình, ông đã được trao cho chú dì ở Chicago nuôi dưỡng ngay từ khi ông mới có 9 tháng tuổi. Cuộc sống thiếu thốn tình cảm ruột thịt đã theo ông suốt quãng đời niên thiếu và cho đến khi ông 48 tuổi, ông mới được gặp mặt đấng sinh thành.

Ellison lớn lên trong một căn hộ hai phòng ngủ ở giữa bờ biển Nam Chicago và khu phố Do Thái. Ông tốt nghiệp Trường tiểu học Eugene Field vào tháng Giêng năm 1958 và đã tham dự Trung học Sullivan cho tới mùa thu năm 1959 trước khi chuyển đến South Shore. Ông đã từng hai lần theo học đại học nhưng đều không “đến nơi, đến chốn” như bao sinh viên khác.

Lần thứ nhất, ông theo học trường Đại học Illinois tại Urbana-Champaign. Tại đây, ông được nhiều thầy cô và bạn bè đánh giá là một sinh viên thông minh và có nhiều ý tưởng sáng tạo. Nhưng dòng đời quá nghiệt ngã, ông phải thôi học vào năm thứ hai sau khi mẹ nuôi qua đời.

Lần thứ hai, ông theo học tại trường Đại học Chicago. Nhưng ông cũng chỉ tham dự được 1 khóa học tại đây bởi kinh tế gia đình khó khăn. Trước đó, cha ông, một nhân viên làm việc cho chính phủ, đã bị thiệt hại nặng nề khi đem tài sản, vốn liếng đầu tư bất động sản đúng vào thời điểm cuộc Đại suy thoái kinh tế 1930.

Nhìn lại quãng đời thơ ấu của mình, Larry Ellison nói, chính cuộc sống khó khăn đã tôi luyện cho tôi sức bền trước những thách thức, sự tự đứng lên sau mỗi lần vấp ngã. Và điều may mắn hơn cả, tôi đã tìm ra được nguồn sống của cuộc đời mình. Chẳng ngờ, niềm vui, nguồn sống ấy lại “quẩn” lấy cuộc đời ông đến tận bây giờ.

Thời gian ông tham dự Đại học Chicago, Ellison đã có một mùa hè chuyển tới bắc California, nơi ông sống với người bạn Chuck Weiss. Chính tại nơi đây, ông đã lần đầu tiên có cơ hội tiếp xúc với máy tính và khơi dậy trong ông niềm đam mê mãnh liệt. Vào lúc 20 tuổi, ông chuyển tới miền bắc California.

Gây dựng sự nghiệp

Trong suốt những năm 1970, Ellison từng làm việc cho Ampex Corporation. Một trong các dự án của ông là xây dựng một cơ sở dữ liệu cho CIA, mà ông đặt tên là “Oracle”. Đến năm 1977, ông mạnh dạn thành lập Oracle, với số vốn ban đầu vỏn vẹn 2.000 USD, số tiền ông dành dụm được sau một thời gian dài tích góp, nhưng dưới tên “Phát triển phần mềm phòng thí nghiệm (Software Development Laboratories - SDL)”.

Năm 1979, công ty được đổi tên thành Relational Software Inc. Sau này, cái tên Oracle mới chính thức được xuất hiện khi ông tiến hành đổi tên vào cùng năm.

Ông đã nghe nói về cơ sở dữ liệu IBM System R, cũng dựa trên lý thuyết của Codd, và muốn kết hợp Oracle để tương thích với nó, nhưng IBM đã từ chối chia sẻ mã System R. Khá ngạc nhiên, việc phát hành ban đầu của Oracle là Oracle 2; không có Oracle 1. Số lượng phát hành được dự định để ngụ ý rằng tất cả các lỗi đã được làm việc trên một phiên bản cũ.

Đến năm 1990, Oracle sa thải 10% (khoảng 400 người) lao động của mình nhằm cân đối tiền mặt và doanh thu. Khủng hoảng này của Oracle bắt nguồn từ việc hoạch định sai chiến lược marketing cho công ty.

Ông đã lập ra kế hoạch tiếp thị “marketing lên phía trước” trong đó cho phép người bán thúc giục khách hàng tiềm năng để mua số lượng lớn nhất của phần mềm có thể cùng một lúc. Và những người bán hàng sau đó đặt giá trị của giấy phép bán hàng trong tương lai ở quý hiện tại, nhằm tăng tiền thưởng của họ.

Song thực tế lại thấp xa so với tương lai được đặt trước này. Vì thế gần như Oracle đã phải kinh doanh không công. Ellison sau này nói rằng, Oracle đã được thực hiện “một sai lầm kinh doanh đáng kinh ngạc”. Khủng hoảng này đã khiến cho Oracle đối mặt với nguy cơ phá sản, song Ellison vẫn bền chí, vực dậy công ty từng bước, từng bước.

Mặc dù IBM thống trị thị trường máy tính lớn dựa trên quan hệ dữ liệu thị trường với DB2 và SQL (sản phẩm cơ sở dữ liệu DS) và gần như IBM đã thành công trong việc trì hoãn thâm nhập thị trường của cơ sở dữ liệu quan hệ trên UNIX và hệ điều hành Windows. Chính điều này đã để lại phân khúc thị trường mở cho Sybase, Oracle, và Informix (và cuối cùng của Microsoft) để thống trị hệ thống cơ sở dữ liệu hạng trung và microcomputer.

Khoảng thời gian này, Oracle rớt lại phía sau Sybase. Năm 1990-1993, Sybase là công ty phát triển nhanh nhất và là nhà bán lẻ ngành công nghiệp cơ sở dữ liệu vào diện có tiếng. Năm 1993 Sybase sáp nhập với Powersoft dẫn đến mất tập trung vào công nghệ cơ sở dữ liệu cốt lõi của mình.

Năm 1994, Informix Software vượt qua Sybase và trở thành đối thủ quan trọng nhất của Oracle. Cuộc chiến tranh dữ dội giữa Giám đốc điều hành Phil White của Informix và Ellison đã thu hút được sự quan tâm của độc giả trang tin Silicon Valley trong ba năm liền.

Cuối cùng, đến năm 1997, Oracle đánh bại Informix. Cùng năm đó, Ellison đã được mời làm giám đốc của Apple Computer. Nhưng Ellison đã từ chức vào năm 2002, vì không có thời gian.

Sau khi Informix và Sybase bị đánh bại, Oracle được hưởng nhiều năm thống trị ngành công nghiệp này cho đến khi Microsoft SQL Server nổi lên vào cuối những năm 90 và mua lại IBM của Informix Software trong năm 2001 để bổ sung cho cơ sở dữ liệu DB2 của họ.

Và đến giờ, nhiều người tin rằng cuộc cạnh tranh chính của Oracle trong việc giành giấy phép cơ sở dữ liệu mới trên UNIX, Linux, và hệ thống điều hành Windows là với DB2 của IBM, nguồn mở cơ sở dữ liệu MySQL (trong quá trình được mua lại bởi Oracle khi họ làm việc thông qua việc mua của Sun Microsystems), và với Microsoft SQL Server (mà chỉ chạy trên Windows). IBM DB2 vẫn thống trị thị trường cơ sở dữ liệu máy tính lớn.

Trong tháng 4/2009, Ellison đã thông báo chính thức ý định mua Sun Microsystems, sau khi IBM và Hewlett-Packard nhảy vào cuộc.

Làm CEO với mức lương 1 USD/năm

Larry Ellison đã thực sự gây bất ngờ với mọi người khi tuyên bố mình sẽ làm việc cho Oracle với mức lương cơ bản 1 USD trong năm 2010. Thật ra, đây là một quyết định được bắt nguồn từ việc trước kia Steve Jobs, người mà ông đã từng quen biết khi được mời về làm cho Apple Computer, đã làm việc cho Apple Computer với mức lương 1 USD/năm trong năm 2000 khi công ty này tung ra dòng sản phẩm “iPod” làm thay đổi vận mệnh của mình.

Lịch sử kinh tế thế giới cũng đã từng chứng kiến rất nhiều trường hợp các CEO tuyên bố sẽ làm việc với mức lương 1 USD/năm như Lee Iaccoca của Chrysler vào năm 1978, Edward Liddy của AIG... Câu chuyện “CEO- 1 USD” thường xuất hiện vào thời điểm công ty đang đối mặt với khó khăn.

Oracle cũng giống như rất nhiều công ty khác đang phải đối mặt với tình trạng khó khăn trong vấn đề tài chính, giá cổ phiếu sụt giảm, nhiều người lao động bị mất việc làm.

Cũng như nhiều cổ đông khác, Ellison hiểu được tình cảnh của họ và sẵn sàng dùng tiền của mình để điều hành hoạt động công ty, điều mà hầu hết các CEO không sẵn sàng để làm. Larry Ellison hiện đang làm việc với mức lương 1 USD/ năm. Ban lãnh đạo có thể chi trả cho ông nhiều hơn nữa. Nhưng ông làm điều này vì chính những cổ đông của mình.

Tuy nhiên, gần đây, một số báo giới lên tiếng rằng đằng sau hành động này của ông là có mục đích, song có một điều chắc chắn rằng không phải ai cũng đủ dũng cảm để hành động theo Larry Ellison.

Tuổi thơ dữ dội của tỷ phú Abramovich



Tỉnh trưởng Chukotka, chủ câu lạc bộ Chelsea, mối tình tay ba với người đẹp Dasa... Cuộc đời của tỷ phú Roman Abramovich không lạ với nhiều người, nhưng làm thế nào một đứa trẻ mồ côi bất hạnh trở thành người giàu nhất nước Nga?
Ít ai biết họ gốc của người đàn ông 40 tuổi, chủ nhân nhiều nhà máy, tờ báo, tàu thuyền này không phải là Abramovich, mà là Abramovichus. Năm 1941, ông bà của nhà tỷ phú từng sống ở thành phố Tauraga (Litva), nên nhà Abramovich mang họ của người Litva. Ông nội của Roman là Nakhim, bà nội là Tachiana, cha là Arkadi.

Mùa thu năm 1941, cả gia đình người Do Thái gốc Litva này bị đưa đi Syktyvkar (bắc Nga). Dọc đường bà Tachiana cùng các con lạc mất chồng, vĩnh viễn. Cụ Nakhim Leibovich, như về sau người ta được biết, bị chuyển về vùng Krasnoyarsk và chết thảm trong một tai nạn. Trước khi bị lưu đày, ông nội của nhà tỷ phú sở hữu ba tòa nhà tại thành phố Tauraga.

Bà nội của Roman, Tachiana Abramovich cùng với ba người con về sống ở Syktyvkar. Roman Abramovich cũng sống ở đây tới khi lên bốn. Trong số những láng giềng sống cùng tòa nhà với họ chỉ còn cụ bà Aleksandra Shulepova. Bà đã chỉ các nhà báo coi căn hộ khiêm tốn 25m2 nơi Abramovich từng sống.
Bà kể: "Bà Tachiana một mình nuôi dạy ba con trai là Arkadi (cha của Roman Abramovich), Abram và Leib khôn lớn. Bà không đi làm chính thức ở đâu, chỉ nhận trợ cấp bà mẹ đông con lại sớm mất nguồn kinh tế chính. Thế nhưng bà cũng "làm ăn" - một việc thời đó có thể nói là chưa từng có. Bà là thợ may và may cho cả "tầng lớp trên" của thành phố lúc ấy. Tiền kiếm được bà dành trọn cho việc học của ba con trai. Sau đại học, Arkadi trở thành người phụ trách tiếp liệu của tổ hợp xây dựng Komistroi".

Abram chuyển về Matxcơva lãnh đạo một công ty xây dựng. Leib ở lại Ukhta lập nghiệp. Cuối thập niên 80, cụ bà Tachiana xoay sở đổi căn hộ nhỏ ở Syktyvkar để lấy một căn hộ rộng của nhà Ivanov ở Matxcơva. Chủ nhân căn hộ Matxcơva bị kỷ luật nên phải chuyển chỗ làm khỏi Matxcơva. Đến nay, người đang ở căn hộ cũ của nhà Abramovich, bà Margarita Ivanovna chưa thôi bực dọc: "Chúng tôi thật ngốc đã đổi căn hộ lộng lẫy trung tâm Matxcơva cho họ. Giờ hai bà cụ đã mất, tôi biết bắt đền ai? Chẳng lẽ tay tỷ phú nọ? Nếu tôi gặp Abramovich, tôi sẽ không ngại ngần đòi ông ta một triệu đô!".

Cái chết thảm của cha mẹ

Cái chết bi thảm của cha mẹ nhà tỷ phú - Irina và Arkadi ở Syktyvkar chỉ còn một người duy nhất nhớ, người vô tình trở thành chứng nhân cái chết của cả đôi vợ chồng trẻ này, cựu y tá Svetlana Skriyabina.

"Năm 1967, tôi tốt nghiệp trung cấp y tế và được phân công làm y tá một bệnh viện công. Ngay ngày làm việc đầu tiên, người ta chở đến một thiếu phụ trẻ bị nhiễm độc nặng do lén chồng phá thai và uống những thứ thuốc rất mạnh. Cô ta nằm ở chỗ chúng tôi cả tháng trời, không ngồi dậy nổi. Cô vừa nằm, vừa đan quần áo cho đứa con trong bụng. Tôi rất thích ngắm đôi tay cô ta - những ngón tay mảnh dẻ mà sau tôi được biết, cô ta là nghệ sĩ dương cầm. Cô rất đẹp, mắt to nâu và tóc màu hung sáng.

Khi Arkadi tới và nghe chúng tôi thông báo bệnh tình của vợ, ông ta đau khổ: "Tất cả tại tôi". Ông ta xoay sở mang tới bệnh viện bình oxy và thuốc hiếm đặt mua từ Vokruta. Khi mẹ vợ ông từ Saratov tới, bà nhiếc móc ông gay gắt và cấm không cho ông tới gần Irina. Từ đó ông ta chỉ dám đứng sau cánh cửa. Ngày 18/10, bệnh tình Irina trở nặng, và sáng sớm ngày 23/10 cô qua đời, mới 27 tuổi, không sống nổi một ngày sau khi sinh con trai. Một năm rưỡi sau thì đến lượt người ta chở Arkadi vào bệnh viện, bà Skriyabina kể tiếp. Ông bị gãy chân, cổ và xương sống do bị một tấm bêtông từ cần cẩu rơi trúng trên công trường. Vài ngày sau ông ta cũng qua đời. Cậu bé Roman Abramovich sống với bà tới năm lên bốn thì được chuyển về cho bác là ông Leib Abramovich ở Ukhta nuôi dạy.

Roman sống ở Ukhta tới năm 1974, sau đó, năm 1982 cậu trở lại đây và ghi danh vào trường Đại học công nghiệp. Tuy nhiên, việc học không suôn sẻ lắm do cậu đã bắt đầu kiếm những đồng tiền đầu tiên. Ông bác của Roman Abramovich là một người rất thanh thế ở tỉnh này. Cuối thập niên 80 ông là Giám đốc vật tư cho tổ hợp Pechorles. Láng giềng kể lại Leib đáp ứng vật liệu gần như cho toàn bộ miền bắc nước Nga. Thời Liên Xô, trong khi các cửa hàng chỉ có những mặt hàng đồng lọat thì trong kho ông bác Leib có thể tìm được đồ gỗ Nam Tư, quần áo mốt, thực phẩm đặc sản. Các lãnh đạo thành phố đều là bạn của ông ta.

Từ công nhân trở thành người giàu nhất nước Nga

Abramovich bắt đầu từ một công nhân. Từ năm 1987 đến 1989 Roman Abramovich là thợ cơ khí của tập đoàn Mossepetsmontazh. Sau đó, Roman tổ chức hợp tác xã Yiut chuyên sản xuất đồ chơi nhựa. Hai đối tác làm ăn với Abramovich là E. Shvider và V. Oif sau này đều trở thành những hạt nhân lãnh đạo của tập đoàn dầu khí Sibneft.

Đầu thập niên 1990, Roman Abramovich, khi này đã là nhà doanh nghiệp, lập hàng loạt công ty thương mại và mua bán dầu như Mekong, Supertechnology Shishmaryev, Elita... Ngày 19/6/1992, Roman Abramovich bị quản thúc tại Matxcơva vì một trong các công ty này bị tình nghi đánh cắp 55 toa diesel từ nhà máy lọc dầu Ykhta, trị giá gần bốn triệu rúp, nhưng sau Abramovich đã giải quyết êm thấm vụ việc.

Năm 1993, ông tiếp tục buôn bán dầu từ thành phố Noyabrsk, nơi Công ty Mekong của Abramovich đứng hàng thứ hai sau Balkar Trading về khối lượng dầu bán ra của thành phố. Thời gian này, Roman Abramovich làm quen với nhà tài phiệt Boris Berezovsky (nay sống lưu vong ở London). Cùng với Berezovksy, Roman Abramovich thành lập công ty hải ngoại Runicom Ltd, đăng ký ở Gibraltar, và mở tiếp năm công ty con của nó ở Tây Âu.

Từ năm 1993 đến 1996, Abramovich là giám đốc tại Nga của Runicom S.A, đăng ký tại Thụy Sĩ. Từ 1995 đến 1996, cùng với Berezovsky, Abramovich đã thành lập thêm nhiều công ty để sau đó, sử dụng các công ty này mua cổ phần của Sibneft (trụ sở Siberia). Năm 1997, ông mua được số cổ phiếu kiểm soát của Sibneft trong một vụ bán đấu giá mà các chuyên gia cho rằng có dấu hiệu vi phạm luật pháp.

Từ 1996, Abramovich trở thành thành viên của Hội đồng quản trị Noyabrskneftegaz (chi nhánh khai thác chính của Sibneft), đồng thời là đại diện tại Matxcơva của Sibneft. Từ 1996 ông làm việc trong Hội đồng giám đốc và sau là đồng sở hữu công ty này cho tới 2005, khi gói cổ phiếu kiểm soát của công ty này được bán cho tập đoàn nhà nước Nga Gazprom với giá 13 tỷ USD.

Ngày 29/5/2001 Abramovich bị gọi lên Tổng công tố viện Nga, khi ông ta bị điều tra về ba điều khoản tội hình liên quan tới ban lãnh đạo Sibneft. Viện thống kê Nga chính thức thừa nhận việc tư hữu hóa Sibneft là không hiệu quả", và tổn thất của nhà nước trong vụ bán cổ phiếu này là 18,6 nghìn tỷ rúp (khoảng 2 tỷ 700 triệu USD). Tuy nhiên, cuối cùng vụ án cũng được xếp lại.

Từ 2003, Abramovich là sở hữu chủ câu lạc bộ Chelsea. THáng 6 năm 2006 ông ta mua 41% cổ phiếu công ty Evraz. Dự tính trị giá hợp đồng khoảng 3 tỉ USD. Hiện nay Roman Abramovich cùng với các đối tác qua một công ty cổ phần đăng ký ở Anh Millhouse capital đã kiểm soát nhiều cổ phiếu giá trị ở Nga, gồm các nhà máy ô tô nhẹ và nặng, xe buýt, nhà máy giấy, ngân hàng và công ty bảo hiểm nhiều vùng ở Nga.
(Theo Tuổi Trẻ / Moskovsky Komsomolets)

Thư của Tổng thống Mỹ Abraham Lincoln gửi thầy hiệu trưởng ngôi trường nơi con trai ông theo học



Thưa thầy, Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này, rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố thì ở đâu đó sẽ có những con người chính trực; cứ mỗi một chính trị gia ích kỷ, ta sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết, nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý giá hơn nhiều so với 5 đôla nhặt được trên hè phố…

Xin thầy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng.

Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ.

Xin dạy cháu biết được bí quyết của niềm vui chiến thắng thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất lại là những kẻ dễ bị đánh bại nhất…

Xin hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách… nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong ánh nắng và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.

Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó hoàn toàn sai lầm…

Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chỉ biết chạy theo thời thế.

Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người những cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp…

Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã, xin hãy dạy cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt.

Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yểm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.

Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình…

Xin hãy dạy cho cháu khoanh tay làm ngơ trước một đám đông đang gào thét… và đứng thẳng người bảo vệ những gì cháu cho là đúng…

Xin hãy đối xử dịu dàng với cháu nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên được những thanh sắt cứng rắn.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân, bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.

Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy. Nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình, nếu được vậy, con trai tôi quả thật là một cậu bé hạnh phúc và may mắn.