Trang

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Cách phân biệt cà phê thật nguyên chất và cà phê giả

Làm thế nào để biết cà phê bạn mua về thực sự là loại cà phê thật? Và làm sao để phân biết đâu là một sản phẩm cà phê nguyên chất, cà phê thật tốt cho sức khỏe?

Cà phê là một loại hạt rất đặc biệt, và khác biệt, có thể dễ dàng phân biệt cà phê nguyên chất và cà phê giả, bột cà phê thật với bột của các loại hạt ngũ cốc khác. Để bảo đảm cho sức khỏe và khẩu vị thưởng thức cà phê đích thực của chính bạn, bạn cần ghi nhớ vài chi tiết căn bản về thuộc tính của hạt cà phê rang rất khác với các loại hạt rang khác và bột của chúng:

ca-phe-nguyen-chat

I. Phân biệt trước khi pha (tức nhận biết bột cà phê nguyên chất)

1. Khối lượng (hoặc thể tích) của bột cà phê rang bao giờ cũng lớn hơn khối lượng (hoặc thể tích) của bột hạt đậu nành (đỗ tương) và bắp (ngô) rang
Hạt cà phê có một đặc điểm khác hẳn các loại hạt khác là khi rang lên đến 1 nhiệt độ nhất định sẽ nở lớn và thể tích tăng từ 1,5-2 lần và trọng lượng giảm từ 20-30%.
Cho nên, bột cà phê thật luôn luôn có khối lượng riêng thấp hơn bột các loại ngũ cốc khác và từ đó thể tích (hay khối lượng) của 1 kg bột cà phê luôn luôn lớn hơn thể tích của bột các loại ngũ cốc rang. Dựa vào đặc tính nầy bạn có thể phân biệt ngay từ lúc đầu, dù chưa cần phải mở bao bì ra. Nếu có điều kiện so sánh, bạn cầm trong tay trong 2 bịch 500g, bịch nào chứa cà phê, (hay chưa tỷ lệ bột cà phê nhiều) thì sẽ nhiều đầy hơn, to hơn, khối lượng bột chứa bên trong nhiều hơn nên chúng ta có cảm tưởng bịch cà phê nguyên chất nhẹ hơn.
2. Độ xốp của bột cà phê
Nhìn theo cảm quan, bột cà phê nguyên chất rất nhẹ, có độ xốp , tơi và rời. Bột của hạt ngũ cốc khác thường dính lại, ít tơi bong hơn. Nếu bạn có 1 bịch cà phê nguyên chất và một bịch cà phê giả, bạn mở 2 bịch ra, lấy 2 chén nước, múc 2 muỗng bột của 2 bịch đổ lên mặt nước. Bột cà phê nguyên chất xốp nhẹ, có khối lượng riêng thấp, nên có khuynh hướng nổi lên trên, còn bột của các hạt ngũ cốc khác có khối lượng riêng lớn hơn , nên chìm xuống nhanh hơn.
Ngoài ra, hạt cà phê rang rất giòn, có cấu trúc sợi cellulose đồng đều, dễ vỡ và vỡ đều trong cối xay, nên bột cà phê xay ra có độ xốp, mịn tương đối đồng đều. Trái lại các loại hạt đậu, bắp rang, khi xay bột độ mịn không đồng đều nên không có độ tơi xốp như bột cà phê nguyên chất.
3. Độ ẩm của bột cà phê
Bột cà phê thật ít ngậm nước, đọ ẩm của hạt cà phê thật sau khi rang khá thấp. Bột các loại ngũ cốc khác thường giữ nước và có độ ẩm cao hơn. Hơn nữa, do hạt đậu và bắp không có mùi thơm, nên khi nhà sản xuất trộn các loại hạt này vào hạt cà phê chắc chắn sẽ làm 1 động tác kèm theo, đó là phun hóa chất, hương liệu cà phê tổng hợp, nhân tạo vào trước khi xay ra bột.
Do đó, bột cà phê pha tạp, không nguyên chất có vẻ ẩm ướt, thậm chí vón cục khi được tẩm nhiều caramen tạo màu, khác hẳn với bột cà phê thật rất khô và tơi xốp.
4. Màu của bột cà phê
Khi rang đến nhiệt độ và thời gian thích hợp…bột cà phê có màu nâu đậm. (Nếu hạt cà phê rang chưa đến nhiệt độ và thời gian nổ lần 1 thì bột có màu vàng sáng vị chua, và mùi nồng). Hạt bắp rang để độn vào cà phê thường có màu đen đậm. Vì thế trong nghề làm cà phê người ta đơn giản gọi bắp rang là “màu”.
Do thói quen người tiêu dùng đòi hỏi ly cà phê phải có màu đen, nên “màu” (bên cạnh caramen và cả chất tạo màu hóa học) được dùng để nhuộm ly cà phê. Mặt khác, hạt các đậu nành rang và xay ra bột có màu nâu đậm đục, ngã vàng đục, hoàn toàn không giống màu nâu đậm của bột cà phê thật. Nếu bạn nhìn thấy bột trong 1 bịch chứa có màu nâu đậm ngả vàng, thể tích nhỏ, nhưng cầm nặng tay là tỷ lệ đậu nhiều. Bột có màu đen thui thể tích cũng nhỏ là có trộn nhiều bắp.
5. Mùi của bột cà phê
Nếu quen thuộc, bạn không khó để nhận ra mùi thơm rất dễ chịu, hấp dẫn và rất đặc trưng của bột cà phê thật. Nhiều người vẫn bị lầm lẫn và đánh giá cao mùi của hương liệu hóa học được tẩm vào đậu, bắp bởi vì họ ít có dịp ngửi mùi cà phê bột nguyên chất. Bắp và đậu nàng cũng có mùi hơi tanh, theo cảm quan, nếu tinh tế một chút, bạn có thể nhận thấy khi ngửi. Bột đậu nành có mùi gắt, hòa quyện với hương liệu bốc lên một mùi thơm nặng nề chứ không dịu dàng như mùi nguyên thủy của cà phê rang.

II. Phân biệt khi đang pha (nhận biết trạng thái của bột cà phê thật khi gặp nước sôi)

Đây là điểm mà bạn rất dễ dàng nhận biết để phân biệt chính xác cà phê nguyên chất với cà phê độn hay bột của các loại hạt ngũ cốc khác. Như đã nhận định, do hạt cà phê được cấu tạo bởi cấu trúc sợi celluose và chứa rất ít tinh bột, nên thuộc tính đặc biệt của bột cà phê rang là rất tơi xốp, và chứa nhiều khoang không khi bên trong do cấu trúc cao phân tử, các sợi cellulose bị bẻ gảy dưới tác động nhiệt trong quá trình rang …
Khi bạn chế nước sôi 100 độ C vào phin chứa cà phê thật, lập tức bột cà phê sẽ nở phồng lên, sủi bột mạnh, thậm chí tràn ra cả ngoài phin. Nếu sau khi cho vài muỗng bột (khoảng 20-25g) vào phin, bạn chế nước sôi vào mà thấy bột trong phin không nở phồng lên, trái lại còn bẹp xuống , lịm xuống và bốc mùi thơm thì bạn biết chắc chắn trong phin nầy có rất rất ít cà phê. Trái lại, trong loại bột nầy có tỷ lệ phần trăm rất nhiều bột của các loại hạt khác được tẩm hương liệu nhân tạo nồng độ cao.
Bột bắp, bột đậu rang khi gặp nước sôi trở nên dẻo, dính và xẹp xuống do các loại ngũ cốc luôn có chứa nhiều tinh bột. Trái lại cà phê được cấu tạo bởi các hợp chất cao phân tử cellulose, chứa rất ít tinh bột. Quá trình rang hạt cà phê nở lớn, bên trong tạo ra các khoang không khí, gặp nước sôi, không khí bên trong nở lớn, làm sủi bọt bột cà phê và khiến bột cà phê thật trào lên trong phin. Đây là một hiện tượng rất dễ nhận ra.

III. Phân biệt sau khi pha (nhận biết nước của ly cà phê thật)

6. Màu của nước cà phê
Cà phê là một loại hạt khá kỳ lạ. Dù bạn rang nó đến nhiệt độ cao bao nhiêu, thời gian lâu bao nhiêu, và cháy gần thành than, rồi bạn xay ra bột và pha thành ly cà phê, thì màu nước của nó cũng không hề có màu đen thui, đen đục và đen đậm như thường nhìn thấy các ly cà phê ở phần lớn các quán.
Ly cà phê thật luôn có màu nâu từ cánh gián đến nâu đậm, khi cho đá vào sẽ có màu nâu hổ phách, một màu nâu rất trong trẻo. Để ra ánh nắng, nhìn ly cà phê đá có màu nâu sáng.
7. Độ sánh của nước cà phê
Khi pha, nước của ly cà phê thật có độ sánh hầu như không đáng kể. Trái với cà phê độn, nước của bắp và đậu rang vốn chứa nhiều tinh bột nên sẽ rất sánh, sánh đến dẻo quẹo. Các bà nội trợ vẫn hay dùng bột bắp trong nhà bếp vì tính chất này. Một số người tiêu dùng còn tự hào rằng mình là người hiểu biết về cà phê, cho rằng, ly cà phê ngon thì nước trong ly cà phê phải kẹo kẹo, bám trên thành ly và phải “ôm đá” và viên đá trong ly cà phê phải có màu nâu do nước cà phê song sánh, dẻo kẹo bám lấy đá. Nhưng điều đó chính là bằng chứng cho thấy trong ly cà phê ấy chỉ có rất ít cà phê mà toàn đậu nành rang. Đậu nành rang chứa nhiều tinh bột hiển nhiên là rất “ôm đá”. Cà phê thật không sánh dẻo và không “ôm đá”.
8. Mùi thơm của ly cà phê pha
Cà phê bột lẫn cà phê pha có một mùi thơm rất đặc trưng, rất quyến rũ. Tuy nhiên đây có thể là điểm bạn rất khó phân biệt nhất. Có thể nói bạn chỉ có thể phân biệt được mùi của ly cà phê nguyên chất với mùi của hương liệu hóa học khi bạn đã nhiều lần và thường xuyên uống cà phê nguyên chất. Nhiều loại cà phê bột điều đã được tẩm hương liệu. Hương thơm đích thực và nguyên thủy của cà phê không nồng nực, không thô bạo, không mạnh mẽ, nhưng dịu dàng, lưu luyến, thanh cao, tinh tế và sâu lắng, đôi lúc làm ngây ngất người yêu cà phê… Thật khó diễn tả, nhưng nếu quen với mùi cà phê nguyên chất bạn sẽ phát hiện ra mùi hóa chất tuy giả khá giống mùi cà phê nhưng vẫn là giả tạo, vẫn mang hương vị gay gắt, tuy mạnh mẽ, dai dẵng nhưng thô thiển và gây cảm giác nặng nề, không giống như mùi thanh cao của chính hạt cà phê đích thực…
9. Vị của cà phê
Cà phê khi rang với thời gian đủ và đạt đến nhiệt độ thích hợp sẽ cho chúng ta ly cà phê có vị đắng thanh xen lẫn vị chua nhẹ nhàng, rất tinh tế do yếu tố của các thành phần acid ẩn chứa đằng sau của vị đắng trong hạt cà phê. Thật ra, các giống cà phê ngon nhất trên thế giới thuộc dòng Arabica, có giá trị thưởng thức và giá trị thương phẩm hàng đầu đều có hậu vị chua thanh rất quyến rũ hòa quyện tinh tế với vị đắng tự nhiên. Tuy nhiên, do nhận thức không đúng, do truyền thống và do thói quen không thích đáng, phần lớn người Việt không nghĩ rằng cà phê có vị chua. Thậm chí một số không chịu chấp nhận một thuộc tính cố hữu, tuyệt vời của cà phê hảo hạng, đó là vị chua thanh quyến rũ của nó. Để đáp ứng với yêu cầu và thị hiếu về khẩu vị trái ngược lại với thiên nhiên, với tự nhiên nầy của người tiêu dùng, một số nhà sản xuất đã cố gắng làm cho cà phê mất đi vị chua thanh vốn có của nó bằng cách tẩm vào bột cà phê các loại hóa chất tạo đắng có gốc kháng sinh. Hậu quả, ly cà phê thường có vị đắng nhân tạo, tiêu diệt hẳn vị chua thanh quyến rũ của cà phê. Bạn nên tránh xu hướng đi tìm và nghiện vị đắng không tự nhiên đó, vì nó sẽ phá hủy khẩu vị chân chính của bạn về mùi vị đích thực của cà phê. Nhiều người được phục vụ “cà phê đậu nành” nhiều ngày nhiều tháng nên đã quen với vị đậm lè của đậu nành rang, e rằng sẽ chê cà phê nguyên chất không đậm đà. Thật ra, cà phê nguyên chất rất đậm đà hương vị, nhưng do khẩu vị cà phê của chúng ta đã bị phá hủy dữ dội. Chính khẩu vị uống cà phê đậm đặc từ đậu rang của chúng ta cũng đã được huấn luyện và xây dựng từ nhiều chục năm nay. Điều đó cho thấy khẩu vị có thể được điều chỉnh. Nếu hiểu biết các thuộc tính của cà phê, bạn sẽ không khăng khăng đòi ly nước đen thui, đậm lè, đắng ngắt của bột đậu rang cháy khét tẩm đủ mọi loại hương liệu bốc mùi thơm nồng nực. Bạn sẽ tự chọn cho mình khẩu vị đúng.
10. Bọt của cà phê: Bản thân nước pha cà phê khi đánh lên với đường cũng tạo ra 1 ít bọt màu nâu sáng trông rất đẹp. Nhưng có 1 số người tiêu dùng ngộ nhận và yêu cầu quá đáng về ly cà phê phải có bọt đẹp. Để đáp ứng đòi hỏi của khách hàng hầu giữ khách và thu lợi nhuận, một số nhà sản xuất cho chất tẩy rửa bề mặt vào cà phê để tạo bọt. Vậy, bạn cũng cần biết cách phân biệt hai thứ bọt này. Nếu bọt mỏng tanh, có óng ánh màu cầu vồng, đánh lên đầy cả ly và rất lâu tan nhìn ly cà phê có vẻ khá đẹp thì chắc chắn đấy là bọt xà bông. Bọt cà phê tiêu biểu khá đồng đều về kích cỡ, đục hơn và trông “dày” hơn, nhưng mau xẹp xuống.

IV. PHÂN BIỆT CUỐI CÙNG, RẤT THỰC TIỂN, LÀ TRẢI NGHIỆM CỦA CHÍNH BẠN

Cuối cùng, rất thực tiển, là chính bạn, vào 1 ngày đẹp trời nào đó , bạn hãy bỏ chút thì giờ ra tiệm bán cà phê hạt đã rang mua vài lạng cà phê mộc. Khi mua bạn cần xem xét kỹ đó là cà phê hạt rang nguyên chất, mộc mạc, không trộn hạt gì khác và không tẩm các phụ gia nào khác. Mua xong, bạn nhờ xay ra bột. Đem về, sáng hôm sau, bạn tự tay, khoan thai, pha 1 ly cà phê. Pha xong, bạn đến ngồi 1 chỗ tỉnh lặng, bình yên. Trong cái không gian yên lành và tinh anh của buổi sáng, với tâm hồn thanh tịnh, bạn ngồi đó từ từ uống từng ngụm nhỏ cà phê nóng, nguyên chất… Rồi bạn sẽ biết cà phê đích thực là gì…. Đây là cách tốt nhất để mếm biết hương vị tinh khiết của cà phê.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Tôi xin đưa em, đến cuối cuộc đời...


Khi gả về nhà anh, chị mười sáu, anh lên năm tuổi. Anh là con độc đinh, cha mẹ quý hơn vàng, chỉ tiếc anh quá nhiều bệnh tật.
... 

1. Cảnh nghèo 
Ông nội ở ngoài buôn bán nhỏ, gom được tí tiền. Bà nội tin Phật, một lòng thành kính, một lần bà nội xin được một quẻ xăm giữa miếu ngụt khói hương, nói phải cưới một cô vợ hơn tuổi cho thằng cháu đích tôn thì nó mới qua được vận hạn.

Bà nội đương nhiên tin vào lời Phật dạy chúng sinh nơi khói hương vòng quanh chuông chùa ngân nga, bởi thế ông bà nội bàn tính, đưa lễ hậu, kháo tin quanh vùng tìm mối nhân duyên cho anh.

Nhà chị năm miệng ăn, trông vào mấy sào ruộng bạc màu, chỉ đủ miếng cháo, mùa đông, cha chị vì muốn kiếm thêm ít đồng ra đồng vào, theo người ta lên núi đập đá, tiền chưa kiếm được, nhưng bị đá vỡ dập lưng, tiêu hết cả gia sản, bán sạch cả lương thực, bệnh không khỏi.

Hằng ngày cha chị chỉ có thể nằm trên giường, muốn chết mà chẳng chết cho. Hai đứa em trai còn chưa đủ tuổi lớn. Nỗi khổ sở của gia đình, nỗi ai oán của mẹ, làm những năm thời con gái của chị mang một gánh nặng tâm tư.

Vì thế bà mối đến, réo rắt: “Gả cô nhà đi, tiền thì để dưỡng bệnh cho cha, còn đỡ đần được tiền tiêu trong nhà”.

Mẹ chị lắc đầu, nào có ai muốn đẩy đứa con gái thơ dại của mình vào lò lửa? Nhưng chị xin: “Mẹ, cho con đi nhé, chỗ tiền ấy có lẽ chữa khỏi cho cha!”.

Tiếng kèn đón dâu thổi váng đầu ngõ trước ngôi nhà nhỏ của chị. Bố chị nằm trên giường tự đấm ngực mình; Con gái phải đem đổi tuổi thanh xuân, chấp nhận lấy một người chả xứng với mình chỉ vì cứu tôi và cứu gia đình này thôi ư!

Mẹ chị chảy nước mắt, tự tay mình cài lên tóc con gái cây trâm gài. Chị mặc áo đỏ đi giày thêu cúi lạy cha mình , tự buông tấm khăn đỏ che đầu mình, nước mắt lúc đó mới chảy ra, trộn phấn má hồng.

Từ đó, số phận cuộc đời chị và hôn nhân giao cả về tay một đứa con nít vô tri.

......................................

2. Cười xót xa

Bà mẹ chồng trẻ tuổi không phải là người khắt khe khó tính, bố chồng ở xa cũng chẳng cần chị tam khấu cửu bái, lạy chào dạ vâng. Anh vâng lời mẹ gọi chị là chị gái.

Hằng ngày, chị ngoài việc giúp mẹ chồng chăm ruộng rau và làm xong việc nhà, thì cắt thuốc cho chồng, sắc thuốc, may áo cho chồng, giặt giũ, cho chồng chơi, cho chồng ngủ, có lúc, anh ho suốt đêm, sốt cao, chị thức cả đêm chườm khăn hạ sốt, cho anh uống nước, uống thuốc.

Trong tim chị, chị coi anh như một đứa em trai.

Hàng xóm láng giềng gặp chị, chị thường cúi đầu lặng lẽ, không nói, vội vã đi qua. Không biết là ứng với quẻ xăm của Phật, hay nhờ chính sức mình mà anh vượt qua được bệnh tật, dưới sự chăm chút của chị, anh lần lượt chiến thắng mọi cơn bệnh tật lớn nhỏ: Ho gà, viêm màng não, lở loét v.v…

Dần dà, những tình cảm anh dành cho chị vượt quá tình cảm dành cho mẹ mình. Giữa những kẽ hở lúc bận rộn, hoặc khi anh đã ngủ say, chị thường khóc nước mắt nóng rồi thờ thẫn tự hỏi mình: “Đây là hôn nhân của mình ư, đây là chồng của mình ư?”.

Đến tuổi đi học, chị may cho anh một chiếc túi xách, dắt tay anh đến lớp. Những đứa trẻ trong và ngoài thôn thường vây lấy chị hát to: “Cô con dâu, cô con dâu, làm cái gì? Tắt đèn, thổi nến, lên giường…”

Chị không biết trong lòng mình là nỗi đau hay nỗi buồn, cúi gằm xuống, mặt đỏ lên rồi trắng bệch, trắng rồi đỏ. Một buổi tối, anh nằm trong chăn nói:

“Chị ơi, em yêu chị!”.

Chị lại là vợ. Vợ lại là chị. Chị nhìn gương mặt ngây thơ non nớt của anh, im lặng. Lần đầu tiên chị cười đau khổ.

........................................

3. An ủi nhỏ nhoi

Cha anh ở ngoài buôn bán nhiễm phải thói cờ bạc, chỉ vài ngày mà thua sạch bách bao gia sản tích cóp khổ sở lâu nay.

Sau khi bố mẹ chồng chửi bới cãi vã ầm trời, bố chồng chị dứt áo bỏ nhà ra đi, từ đó không ai gặp lại ông nữa, nghe người ta nói khi đó ông bị lính bắt đi làm phu. Lúc đó trên người mẹ chồng chị còn vài thứ trang sức, cầm đi đổi lấy vài đồng tiền.

Mẹ chồng và chị bàn nhau mua lấy ba mẫu đất. Không thể mượn người làm nữa rồi, mẹ chồng con dâu xoay ra xắn ống quần lên lội ruộng, ngày còn ở nhà chị từ nhỏ đã giúp cha mẹ làm ruộng, khổ sở gì chị cũng đã nếm trải qua. Chỉ khổ cho bà mẹ chồng chị xưa nay chưa từng phải trồng lúa bao giờ.

Một nhà vốn giàu có bỗng chốc hóa bần cùng, đàn ông bỏ đi không tăm tích, bà mẹ chồng vừa đau vừa hận, lại thêm việc làm ruộng nặng nhọc, làm bà kiệt quệ, ốm rồi không dậy nổi. Trước lúc lâm chung, bà kéo tay chị, gần như van vỉ nói:

“Nó hãy còn nhỏ dại, xin cô chăm sóc nó, nếu cô muốn ra đi, xin hãy đợi lúc nó trưởng thành”.

Chị nắm chặt tay anh. Từ đó, số mệnh của anh lại bị chị dắt đi.

Chị là người phụ nữ trọng tình nghĩa, chưa từng hứa gì, nhưng chị vẫn cùng anh như cũ. Từ đó về sau, ngay cả chính chị cũng không nhận ra mình rốt cuộc là vợ, là chị hay là mẹ của anh?

Chị quần quật không ngày không đêm, làm việc để anh tiếp tục đi học. Cuộc sống của họ trôi qua khổ nhọc nhưng bình lặng giữa tình chị em sâu nặng, tình yêu bao la như tình mẫu tử bền chặt.

Khi anh tốt nghiệp trung học thi đỗ vào một trường Đại học Sư phạm, chị thay anh thu xếp hành lý, lại một lần nữa đưa anh tới trường.

Chị nhìn cậu con trai trẻ măng vừa qua tuổi dậy thì, do chính tay mình nuôi lớn từ nhỏ đến giờ, chị chỉ dặn anh hãy cố mà học hành, ngoài ra chị không nói thêm điều gì nữa.

Nhưng anh vẫn nói: “Chị, chờ tôi quay về nhé!”.

Tim chị đập nhẹ một nhịp, nhưng mặt vẫn bình thường, có điều khóe miệng ẩn một nụ cười hân hoan rất nhẹ mà người khác khó nhìn thấy. Khóe cười ấy không phải vì câu nói của anh, mà vì những gì chị bỏ ra, đã được đáp đền lần đầu.

............................................

4. Kiếp này

Chị vẫn làm ruộng như trước, nhịn ăn nhịn mặc dành tiền gửi đi.

Hai năm đầu, nghỉ hè và nghỉ Tết anh đều về quê giúp chị làm việc. Nhưng năm thứ ba đại học, anh viết thư về nói: Chị đừng gửi tiền nữa. Và kỳ nghỉ tôi cũng không về nữa đâu. Tôi muốn ra ngoài kiếm việc làm thêm, đỡ gánh nặng cho chị.

Lúc đó chị đã 29 tuổi.

Ở quê, người như chị đã là mẹ của mấy đứa con. Người trong làng đều bảo, chị nuôi anh lớn khôn, lại còn cho anh thoát li đi học, thế coi như là đã quá tốt với anh rồi, chị già hơn anh mười một tuổi, thôi đừng chờ chồng nữa.

Bây giờ anh đã đi xa, ở ngoài thế giới bao nhiêu xanh đỏ tím vàng, biết chồng mình có về nữa hay là không về nữa!

Chị cũng không biết trong lòng mình là đang thủ tiết, giữ đạo phu thê: Dù sao thì mười mấy năm trước chị cũng là một cô dâu gả cưới đàng hoàng về nhà anh; hay là mình đang vì câu nói trước ngày anh lên đường đi xa: “Chị, chờ tôi quay về nhé!”; hay là chị đang lo âu như người mẹ không yên tâm về đứa con nhỏ của mình đang ở xa; chị cứ chờ.

Chị cứ giữ sự yên tĩnh và ít lời như mấy chục năm nay đã từng.

Cuối cùng cũng đã đến lúc anh tốt nghiệp. Anh quay về. Anh đã là một người đàn ông trưởng thành có phong cách và khí chất, dáng dấp một người đàn ông nho nhã hiểu biết.

Còn chị, dãi nắng dầm sương, gương mặt nhọc nhằn lao khổ đã sớm bay hết những nét đẹp thời trẻ, là một người đàn bà nhà quê đích thực.

Trong lòng chị chỉ còn coi anh là một đứa em trai thân yêu. Chị không dám ngờ anh đã nói với chị: “Chị, tôi đã trưởng thành, giờ chúng ta có thể thành thân!”.

Chị nhìn anh, như đang nằm mơ, chị sợ mình đang nghe nhầm. Anh cũng là một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa như chị?

Chị cười, tự đáy lòng dâng lên miệng cười rạng rỡ, cũng để rơi xuống những giọt nước mắt đẹp đẽ nhất đời người.

...........................................

5. Xin lỗi

Anh ở lại thị trấn dạy học, chị ở nhà làm ruộng. Họ có với nhau một con trai một con gái.

Sau này, anh đến khu mỏ dầu dạy học, lên chức hiệu trưởng một trường Trung học nhờ vào bằng cấp và kinh nghiệm dạy học của mình. Vì hộ khẩu, con cái vẫn để ở nhà cho chị nuôi nấng. Sau khi nhập được hộ khẩu, anh về quê đưa vợ con lên trường.

Các giáo viên trong trường đến giúp hiệu trưởng dọn nhà. Có một giáo viên bộc tuệch chạy ra nói:

“Hiệu trưởng, sao anh đón mẹ và em trai lên ở mà không đón cả chị nhà và các cháu luôn?”.

Một sự im lặng bao trùm, mọi người đều ngoái đầu nhìn chị. Lúc ấy, mặt chị sượng trân trân, không biết nên nói gì, chị cười méo mó, nhìn anh biết lỗi. Anh ngoái đầu nhìn chị, nói với tất cả mọi người với giọng chắc nịch:

“Chị các chú đây. Có cô ấy mới có tôi ngày hôm nay, thậm chí cả tính mạng tôi”.

Chị nghe anh nói, mắt chị dâng lên toàn là nước mắt.

.........................................

6. Năm tháng như bài ca, tình yêu như ngọn lửa

Bây giờ chị đã bảy mươi hai, vì làm việc nặng nhọc quá nhiều, sức khoẻ kém, bệnh phong thấp làm chị đi tập tễnh. Anh sáu mươi mốt, đã về hưu từ lâu.

Hai năm nay họ dọn về khu nhà này ở, nếu hôm nào trời không mưa gió, hoặc ngày quá lạnh, đều có thể gặp bóng dáng họ ở khu sân chơi, bồn hoa; chị nắm gậy chống, anh đỡ một bên, đi chậm chạp từng bước một về phía trước, như đang dìu một đứa trẻ tập đi, chăm sóc như thế, ân cần như thế.

Những người biết chuyện của họ đều nhìn theo, cảm động bởi mối tình sâu nặng và bền chặt của anh và chị, mang nghĩa đủ tình đầy đi dọc một kiếp người. Anh nói:

“Cô ấy mang cho tôi sinh mệnh, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành nửa cuối đời tôi chăm sóc cô ấy”.

Anh dắt tay chị, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười, đẹp như nét mây chiều êm ái nơi chân trời mùa hạ.

Nguồn: Cuộc sống từ trong những câu truyện

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Thư gửi con gái

Con thân yêu! 
Con là kết quả tình yêu của mẹ với bố con, là tình cảm chân thành chứ không phải rung động khiến mẹ nông nổi. Vì mẹ ý thức được việc gì nên làm, và việc gì không nên... 

Mẹ sẽ dạy con biết khéo léo thể hiện tình cảm mà không cần phải nói nhiều. Người hiểu con sẽ nhạy cảm mà nhận ra tình yêu con dành cho họ. Mẹ sẽ dạy con biết nói lời yêu khi cần thiết, biết buông tay và mạnh mẽ khi người ta không cần con nữa. Con nên nhớ,đừng bao giờ chứng tỏ cho ai biết, con yêu họ nhiều đến nhường nào, vì đó càng là lí do khiến họ ít trân trọng con đấy, con yêu! 

Con gái của mẹ! 

Đàn ông họ luôn buông lời tán tỉnh, vì họ luôn muốn chinh phục. Nếu có người nào đó "tự dưng quan tâm con", nếu con không thích, con nên dùng những lời lẽ nhẹ nhàng và dịu dàng để đáp lại. Con đừng tỏ ra cáu gắt mà phản đối ngay. Vì khi ngta quan tâm tới con, thì chút nào đó, họ cũng có 1 ít cảm tình ! Con gái mẹ là người biết suy nghĩ, vì thế, đừng nông cạn nhé, con yêu! 

Trong tình yêu, con muốn hiểu được người yêu mình, không khó. Đã có người hiểu mẹ tới mức, mẹ chưa kịp nói ra, mà bác ấy đã đọc được điều mẹ muốn nói. Điều đó có nghĩa là, con phải biết lắng nghe và chia sẻ với người yêu mình! Con phải làm thế nào để khi bên cạnh người con yêu, con như là 1 người mẹ, 1 người vợ, 1 người bạn. Vì sao mẹ nói như thế, mẹ tin, con gái mẹ sẽ hiểu được. 

Nếu mẹ có đưa ra lời khuyên, con nên yêu hay ko yêu. Hãy nghe mẹ. Vì ít ra, mẹ cũng là người đi trước... Mẹ luôn muốn con gái mẹ có những quyết định đúng đắn nhất. Con đừng thấy mẹ cấm đoán mà có những hành động nhất thời. Con có thể chia sẻ với mẹ để mẹ có thể hiểu được bạn con hơn. Cũng như mẹ ngày ấy, bà ngoại con luôn muốn mẹ tâm sự với bà. Vì thế, đừng ngại ngần chia sẻ với mẹ nhé, con yêu. 

Nếu có những khó khăn trong tình yêu của 2 đứa, con nên cùng cậu ấy vượt qua. Bởi khi người con yêu vấp ngã, con sẽ là người quan trọng nhất với cậu ấy, ít nhất là lúc này. Đừng bao giờ rời bỏ cậu ấy, trong những khó khăn như thế.... 

Con gái ạ! 

Trong tình yêu, không phải lúc nào 2 người cũng hợp nhau. Cũng như mẹ với bố con, đã từng có những mâu thuẫn tưởng chừng như không giải quyết được. Vậy khi đó, xin con đừng bỏ đi. Con có thể im lặng không nói, nhưng con bỏ đi, có nghĩa là con không tôn trọng người yêu mình! Khi người yêu con cũng không thể mở lời, con hãy chủ động ôm cậu ấy. 1 cái ôm từ đằng sau, còn nhẹ nhàng hơn hàng trăm lời nói dịu dàng trong lúc này!

Tình yêu thì có muôn vàn điều khó nói. Con yêu thật lòng và cũng ko bao giờ muốn rời xa họ thì đừng bao giờ con nhắc đến 2 từ ''chia tay''. Con có biết là sẽ rất nhàm chán nếu như con luôn nghĩ tới điều đó...
 
Tình yêu, là luôn đi liền với tình dục. Đó là sau hôn nhân con nhé! Chứ không phải, yêu là bắt buộc phải "cho". Không cho là không thật. Nếu cậu ấy yêu con thật lòng, cậu ấy sẽ chẳng bao giờ "lỡ mồm" nói với con như thế. Cũng có thể, cậu ấy đòi hỏi, là đang muốn thử con. Nếu con quá dễ dãi, cậu ấy sẽ đá phăng con không thương tiếc khi cậu ấy hết tình... Bà ngoại con đã từng nói với mẹ: Đàn ông muốn yêu người dễ dãi, nhưng lại muốn cưới người nguyên vẹn. Không sai đâu nhé, con yêu! 

Nếu có người thứ 3 xen vào chuyện tình cảm của con. Con xem lại xem 2 đứa có khoảng cách nào không. Chắc chắn là có thì người thứ 3 mới có thể. Trong lúc con vô tâm với người yêu mình, thì lại có người con gái khác quan tâm và hiểu người yêu con. Vì thế, con cũng đừng trách họ. Hãy xem lại tình cảm của 2 đứa. Con đừng để người yêu con ra đi, chỉ vì lí do con không hiểu họ. 

Nếu đôi khi con thấy nhàm chán và mệt mỏi trong tình yêu, con muốn buông xuôi tất cả, vậy con gái mẹ hãy nhớ lại lí do con muốn bắt đầu đi con. Lí do con muốn yêu 1 người là gì, và lí do khiến con mệt mỏi nữa. Con tìm ra được, lúc đó con sẽ biết mình nên làm gì. 

Nếu cậu ấy quá bận tới mức 1 tháng không dành được thời gian 1 ngày để gặp con, có nghĩa là cậu ấy đang dần hết yêu con rồi đấy. Và những tin nhắn cùng cuộc gọi ngày 1 thưa dần, thay vào đó là do con chủ động. cậu ấy nghe điện thoại với giọng miễn cưỡng, con nên chấp nhận sự thật là, người ta đã dần hết tình cảm với con. Mẹ biết, con sẽ rất khó khăn để chấp nhận, nhưng con hãy coi đây như 1 giấc mơ, giấc mơ đó đã không có người đứng đợi con. 

Nếu người đàn ông đó không còn tình cảm với con nữa,mong con đừng bao giờ quỵ luỵ và rơi nước mắt. Hãy mạnh mẽ lên con gái à, chỉ là con chưa tìm được người hiểu con mà thôi. Về đây, mẹ cho con mượn cả 1 bờ vai, cả cái ôm đủ rộng để con vượt qua được vấp ngã đầu đời này. 

Hãy cứ khóc nếu con muốn khóc. Nước mắt sẽ giúp con xóa nhòa được mọi nỗi đau trong tình yêu cũng như trong cuộc sống này của con. Con gái mẹ sẽ tự đứng dậy được sau những niềm đau mà con đã phải chịu đựng. Con nên nhớ là phải cảm ơn người đã đi qua cuộc đời của con, để con được mạnh mẽ hơn, biết mình phải làm gì hơn với tình yêu vĩnh cửu sau này của con. 

Người đàn ông yêu con thật lòng, họ sẽ chẳng bao giờ để con bước ra khỏi cuộc đời con 1 cách dễ dàng cả. Và mẹ tin, sẽ có người đàn ông như thế yêu con đấy con gái yêu....

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Đừng quyết định vội vã khi vẫn còn yêu nhau

Có những lúc tưởng như bạn chán ngán người ấy, cảm thấy phiền phức, mệt mỏi và muốn chia tay ngay lập tức! Nhưng bạn đừng vội vã đến thế nhé!

Bạn rất dễ bị mắc bẫy của chính mình và không phân biệt được sự thật. Có những lúc tưởng như bạn chán ngán người ấy, cảm thấy phiền phức, mệt mỏi, nhưng nguồn gốc của tâm trạng ấy bắt nguồn từ đâu?

Không còn cảm giác khi bên nhau

Tình hình: Đi bên cạnh người ấy, tim bạn không còn đập mạnh như lúc trước, những cảm xúc lâng lâng khó tả cũng biến mất. Trước đây, bạn ngại ngùng, thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của ai đó… Nhưng bây giờ, khi đã là một cặp, sao bạn cảm thấy người ta giống…bạn thân của mình hơn là người yêu, bạn chẳng có cảm giác hồi hộp hay lo lắng gì. Bạn đã hết yêu rồi ư?

Sự thật: Khoảng thời gian mới quen nhau, những cảm xúc rung động, hồi hộp, e thẹn… là điều không thể tránh khỏi. Nhưng đâu phải tim lúc nào cũng có thể đập nhanh và ta cứ mãi ngại ngùng? Mỗi giai đoạn đều có một cái hay riêng. Và khi bạn không còn cảm giác rung động, nhưng bạn cảm thấy bình yên nhẹ nhàng, thì có nghĩa là tình cảm đang ngày một hình thành ổn định hơn đấy... Thử xa người ta khoảng…vài tuần xem, bạn lại cảm thấy nhớ quay quắt và cảm giác rung động xuất hiện ấy chứ.

Cảm thấy người ấy thật phiền toái

Tình hình: Khi mới yêu, điều gì thấy cũng đẹp, cũng đáng để bỏ qua… Nhưng dần dần, cả ưu điểm và khuyết điểm đều bộc lộ… Đôi khi bạn phải thở dài trước hành động ngốc xít của người ấy hay người ta thi thoảng lại có những biểu hiện khiến bạn chán. Ví dụ như thường xuyên thể hiện tình cảm qua lời nói, suốt ngày chỉ biết bên cạnh bạn, huyên thuyên đủ thứ chuyện, hay suy nghĩ lung tung… Bạn cảm thấy mệt mỏi, muốn giải thoát .

Sự thật: Chỉ cần hai bạn góp ý cho nhau thì điều này sẽ được cải thiện ngay thôi. Trên đời này không có điều gì hoàn hảo thật sự cả. Bạn có chắc là nếu chia tay người ấy và bắt đầu với người mới, những điều này sẽ không lặp lại? Chẳng qua là do hai bạn chưa có kinh nghiệm trong việc xây dựng tình cảm và hành động theo cảm tính nhiều hơn lí trí, mới dẫn đến sự mệt mỏi như thế. Quan trọng là bạn có thay đổi được tính cách của người ta hay không. Nếu thấy phiền phức mà bảo chia tay thì thật nóng vội, và bạn nên biết một điều rằng: Bạn chưa bao giờ có tình cảm chân thành với người ta cả.

Mất lòng tin

Tình hình: Có nhiều hiểu lầm trong cuộc sống khiến bạn cảm thấy không còn tin tưởng người ấy. Bản chất của tình yêu là sự ích kỷ. Vì vậy có thể bạn sẽ không tha thứ được nếu người ấy làm điều gì sai trái khiến bạn buồn, hay bỗng chốc mà "say nắng" người thứ ba… Bạn cảm thấy bế tắc, hụt hẫng, và trong đầu bạn chỉ có khái niệm chia tay vì đó là cách khiến bạn cảm thấy nhẹ nhàng nhất.

Sự thật: Còn tình cảm mà chia tay thì có nên hay không? Đó là chưa kể trong vài phút nóng vội nhất thời, bạn muốn như thế, nhưng có chắc sau khi chia tay, bạn và người ấy sẽ không đau khổ? Con người nào cũng đã từng mắc phải sai lầm. Nếu thấy còn có thể tha thứ, hãy cho người ta cơ hội để làm lại. Nếu bạn quá cứng nhắc và cầu toàn trong tình cảm thì bạn sẽ mãi đau khổ khi nhìn thấy sai lầm của người mình yêu.

Cãi nhau

Tình hình: Sự giận dỗi vô cớ có thể là chất xúc tác mạnh nhất khiến tình yêu nhạt dần. Tất nhiên, bình yên quá cũng không ổn. Phải có sóng gió để biết tình cảm dành cho nhau ra sao, thế nào… Nhưng nếu lạm dụng quá nhiều sự mâu thuẫn, xích mích, hẳn dần dần bạn cũng sẽ cảm thấy chán nản, và cảm giác muốn chia tay sẽ xuất hiện ngày càng nhiều. Thường thì chỉ giận vì những lý do linh tinh, nhưng không ai chịu nhịn ai nên thường xuyên "không nhìn mặt nhau".

Sự thật: Bạn còn ngoan cố đến bao giờ? Đâu phải lúc nào bản thân mình cũng đúng. Nếu người ấy sai, hãy góp ý nhẹ nhàng thay vì đôi co tranh cãi. Tình cảm chỉ có thể khắng khít và gần gũi chỉ khi cả hai ngồi đối thoại, chia sẻ và lắng nghe nhau. Giận dỗi đôi khi chẳng giải quyết được gì mà còn khiến cả hai chán dần dần… Nếu khắc phục được điều này, bạn sẽ không còn muốn chia tay nữa. Vì thật ra, hai bạn đang gặp bế tắc chỉ vì "cái tôi" của cả hai đều quá lớn. Nhường nhịn nhau một tí, mọi thứ sẽ thật đơn giản.

Quá nhiều khoảng lặng

Tình hình: Bên cạnh nhau mãi, chẳng còn gì để nói, chẳng có gì thú vị để kể… Thế là khoảng cách ngày một xa và sự im lặng đến càng nhiều. Bạn có linh cảm rằng "Thế là sắp chia tay rồi…" và bạn tự nhủ: "Có "hâm nóng" lại tình cảm đến đâu thì nó cũng sẽ "nguội" sau một thời gian ngắn, vì tình cảm nhạt dần rồi mà". Rồi bạn muốn chia tay vì mệt mỏi…

Sự thật: Sự im lặng không có tội, mà chính vì cả hai thấy mọi thứ quá im ắng nên mới tìm cách bắt chuyện, hâm nóng, hành động theo cảm tính, cố gắng khiến mọi thứ sôi động lên… và chính điều này mới khiến cả hai nảy sinh nhiều mâu thuẫn bất đồng. Nếu cả hai thật sự hiểu nhau và có ý định xây dựng tình cảm lâu dài, thì việc "không có chủ đề để nói" chẳng có gì quan trọng cả. Cái chính là chỉ cần hai bạn cùng thích sự im lặng đó. Giai đoạn này sẽ kéo dài không lâu. Nếu biết vượt qua, cả hai sẽ dễ dàng cùng nhau đương đầu với những thử thách phía trước.

Muốn đến được với nhau, có tình cảm với nhau đã là khó, xây dựng tình cảm lại khó hơn. Đừng vì vài phút nóng vội mà đạp đổ mọi "công trình" hai bạn cùng xây dựng suốt thời gian dài. Chúc các bạn hạnh phúc.

Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013

Câu chuyện ngụ ngôn về con kiến và bài học quản lý

Bạn đang làm việc rất có hiệu quả. Sếp rất hài lòng và muốn tăng hiệu quả công việc lên nữa. Thế là một ban bệ hoành tráng được thành lập để giám sát… Trái với mong đợi của sếp, chi phí kinh doanh ngày càng tăng còn hiệu quả ngày càng tuột dốc. Sau khi xem xét lại mọi việc thì ai sẽ là người ra đi đầu tiên. Cùng xem câu chuyện sau nhé…
Mỗi ngày, kiến đi làm rất sớm và bắt tay vào việc ngay. Kiến làm việc rất giỏi và rất vui vẻ

Ông chủ của chú, là con sư tử, rất ngạc nhiên khi thấy chú kiến làm việc mà không cần sự giám sát. Sư Tử nghĩ nếu được giám sát thì chắc chắn kiến sẽ làm việc có hiệu quả hơn.


Thế là Sư tử thuê con gián về làm giám sát


Sau khi được thuê, quyết định đầu tiên của con gián là gắn 1 cái đồng hồ treo tường để theo dõi việc đi làm đúng giờ. Con gián cũng cần 1 thư ký để thay nó viết ghi chú hay làm báo cáo, và thế là… nó thuê 1 con nhện, chỉ để quản lý báo cáo và nhận các cuộc gọi.
Chuyện ngụ ngôn về con kiến và bài học quản lý
Con sư tử rất hài lòng về những báo cáo của con gián, và yêu cần con gián làm thêm những biểu đồ theo dõi sản lượng và phân tích xu hướng thị trường, để nó có thể trình bày tại cuộc họp Ban quản trị.
Thế là con gián mua 1 cái máy vi tính mới, cùng với 1 máy in lazer, và…… nó thuê 1 con ruồi để làm quản lý bộ phận IT.
Chuyện ngụ ngôn về con kiến và bài học quản lý
Nhắc tới con kiến, lúc trước làm việc rất chăm và thoải mái, giờ rất là bực mình vì những công việc giấy tờ và những cuộc họp vô bổ làm mất hết thời gian của nó!…
Ông chủ sư tử đi đến kết luận là cần phải cử một người làm quản lý nguyên cả bộ phận mà con kiến đang làm việc.
Chức vụ ông chủ nhỏ này được giao cho 1 con ve sầu, và quyết định đầu tiên của con ve là mua ngay 1 cái thảm đẹp và một cái ghế thật êm cho phòng làm việc của nó.
Chuyện ngụ ngôn về con kiến và bài học quản lý
Và “ông chủ ve sầu” này cũng cần thêm 1 máy vi tính và một thư ký riêng, đó là thư ký cũ của nó, người đã giúp cho nó chuẩn bị Kế Hoạch Tối Ưu Hoá Chiến Lược Kiểm Soát Công việc và Ngân quỹ…
Văn phòng con kiến làm việc trở thành một nơi buồn bã, chẳng còn ai cười đùa và mọi người trở nên lo lắng khó chịu…Thế là con ve sầu thuyết phục ông chủ lớn, là con sư tử, về sự cần thiết phải làm một cuộc nghiên cứu kỹ lưỡng về môi trường làm việc tại đây.

Sau khi xem lại các báo cáo tài chính trong văn phòng nơi con kiến làm, con sư tử phát hiện ra năng suất đã thấp hơn trước đây rất nhiều.

Thế là sư tử thuê 1 con cú, đó là 1 cố vấn nổi tiếng và có uy tín, để tiến hành điều tra và đưa ra các giải pháp cần thiết.
Chuyện ngụ ngôn về con kiến và bài học quản lý
Con cú bỏ ra 3 tháng để nghiên cứu về văn phòng và viết một báo cáo khổng lồ, lên đến vài quyển, và đi đến kết luận: “Văn phòng này có quá nhiều nhân viên…”

Đoán xem ông chủ sư tử sa thải ai đầu tiên?…

Đương nhiên là con kiến rồi, vi nó làm việc thiếu tinh thần trách nhiệm và không hiệu quả!

Thế đấy...

Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

Những Ánh Sao Đêm




Những Ánh Sao Đêm

Làn gió thơm hương đêm về quanh khu nhà tôi mới cất xong chiều qua
Tôi đứng trên tầng gác thật cao nhìn ra chân trời xa xa
Từ bao mái nhà đèn hoa sáng ngời bầu trời thêm muôn vì sao sáng
Tôi ngắm bao gia đình lửa ấm tình yêu nghe máu trong tim hoà niềm vui lâng lâng lời ca
Em ơi, anh còn đi xây nhiều nhà khắp nơi
Nhiều tổ ấm sống vui tình lứa đôi
Lòng anh thấy càng thương nhớ em
Dù xa nhau trọn ngày đêm anh càng yêu em càng hăng say xây cho nhà cao cao mãi

Ôi xinh đẹp Tổ Quốc của ta
Anh lắng nghe bao lời ân ái những bài tình ca ....

Lòng nhớ thương quê hương miền Nam anh hằng tha thiết mong ngày mai
Anh sẽ đi về khắp làng quê xây những ngôi nhà tương lai
Dòng sông mát xanh vòng quanh phố phường và nhiều công trường xây niềm vui mới
Khi bóng đêm trở về rực ánh đèn lên em thấy như muôn ngàn vì sao thêu trong đêm tối
Em ơi tuy giờ đây hai miền còn cách xa
Niềm chia cắt thắt đau lòng chúng ta
Nhưng không thể xóa được hình bóng em
Dù xa nhau trọn ngày đêm, anh càng yêu em càng hăng say xây cho nhà cao cao mãi

Ôi xinh đẹp Tổ Quốc của ta
Anh lắng nghe bao lời ân ái những bài tình ... ca.

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

RUNG CHUÔNG VÀNG 2008

Dù thật lòng tôi biết bước chân mình nhỏ bé

 Vươn vai lên ít nhất cũng thấy mình lớn hơn.

Tôi không lo rơi vào trong lãng quên, mong được nhớ in sâu từng khoảnh khắc
... 
NỞ NỤ CƯỜI RẠNG RỠ TRÊN ĐÀI CAO



Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

Lần đầu tiên thế giới có "Ngày Hạnh phúc"


20/3, lần đầu tiên nhân loại tổ chức Ngày Hạnh phúc Thế giới - ngày để tất cả chúng ta quan tâm đến vấn đề cốt lõi nhất trong sự tồn tại của mình: Làm sao để tìm được thật nhiều niềm vui trong cuộc sống?
Năm nay là năm đầu tiên Ngày Hạnh phúc Thế giới được tổ chức bởi Liên hợp quốc. Mục đích của ngày này là thúc đẩy những điều tích cực được lan tỏa trên khắp hành tinh.
Khẩu hiệu ngắn của năm nay - “ACT” (Hãy hành động) được tao ra từ 3 chiến lược nhỏ: “Affirm the happiness pledge” (Hãy hứa rằng sẽ luôn vui vẻ), “Cheer Happy Heroes” (Cùng vui lên, những con người vui vẻ), và “Take part on the day” (Hãy tham gia vào ngày này nhé).
Hàng loạt hoạt động đã được các tổ chức xã hội trên khắp thế giới phát động. Đáng chú ý là chương trình “Happy Heroes” (Những anh hùng vui vẻ) được triển khai trên mạng Internet.
Tại các trang web, diễn đàn và mạng xã hội, người ta tôn vinh những người mang lại hạnh phúc cho mình. Đó có thể là những người cả đời tận tụy vì họ như cha mẹ, vợ chồng hay chỉ đơn giản là người phục vụ mang đồ uống đến với một nụ cười thân thiện.
Hoạt động này nhằm khuyến khích mọi người hãy quan tâm tới niềm vui mỗi ngày của mình, dù là nhỏ nhất.
Trong ngày 20/3 hôm nay, bữa trưa hạnh phúc sẽ được tổ chức ở thủ đô Brussels của Bỉ, nền kinh tế hạnh phúc được phát động ở Úc, những chiếc ôm miễn phí được trao đi ở thủ đô Washington của Mỹ, thông điệp hạnh phúc được truyền tải ở các ga tàu điện tại thành phố London của Anh… Đó là một số hoạt động diễn ra trên thế giới trong ngày hôm nay.
Hạnh phúc không phải là đích đến, nó là một quá trình. Con người ngày càng ý thức được điều này và hiểu mình cần mang lại niềm vui cho bản thân và cho những người xung quanh trong cả những ngày bình thường.
 
Ngày Hạnh phúc Thế giới được Liên hợp quốc thông qua từ tháng 6/2012 với lời cam kết rằng đây sẽ không chỉ là một ngày mang ý nghĩa biểu trưng đơn thuần. 193 nước thành viên cùng hứa sẽ ủng hộ cho ngày này bằng các nỗ lực nâng cao chất lượng cuộc sống, xây dựng xã hội công bằng, phát triển bền vững, nhằm đem lại hạnh phúc cho người dân. 
Theo Dân Trí